Editor: MDL
Qua song sắt hẹp, hai đôi mắt mượn ánh trăng để quan sát nhau, một bên lạnh lùng sắc bén, một bên ấm áp nhu hòa.
Mộc Như Lam từ từ đi tới, cô không mở cổng mà chỉ ngờ vực nhìn người đàn ông đứng đối diện, “Mặc tiên sinh? Có chuyện gì sao?”
Mặc Khiêm Nhân kỹ lưỡng quan sát cô từ đầu đến chân, sau đó hơi giật giật mũi, “Mộc tiểu thư bị thương à?”
Cô mỉm cười, “Sao anh lại nghĩ vậy?”
“Trên người cô có vị thuốc rất nồng, tôi không nghe nhầm chứ? Là mùi Formalin và các loại hương liệu chống phân hủy,” Ánh nhìn lạnh lùng của Mặc Khiêm Nhân găm chặt lên người Mộc Như Lam, sắc bén tới mức tưởng chừng có thể phá vỡ toàn bộ ngụy trang, xuyên qua tầng tầng tế bào để mà nhìn thấu tâm can cô.
Mộc Như Lam im lặng khoảng hai giây rồi mới cất lời, “Anh không nhầm đâu, gần đây tôi bắt đầu có hứng thú với xác ướp, muốn tự mình là thử một cái.”
“Thế à? Tôi cũng khá hứng thú với những thứ như thế, chi bằng chúng ta cùng xem qua một chút, tiện thể tôi học hỏi một ít kinh nghiệm ướp xác, cô thấy sao?” Mặc Khiêm Nhân liếc qua căn biệt thự màu xám sau lưng Mộc Như Lam, bình thản chờ câu trả lời.
Đáp lại, Mộc Như Lam cười rất tươi, “Được thôi.”
Không ngờ rằng Mộc Như Lam đồng ý nhanh đến vậy, Mặc Khiêm Nhân hơi nheo mắt nhìn cô mở cánh cổng sắt, đưa tay làm một tư thế mời vào.
Hắn bước thẳng vào trong, đảo mắt nhìn xung quanh một lượt… Nằm gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-khau-vi-qua-nang/1821724/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.