Cũng căng thẳng khi lên sân khấu, cũng khởi đầu không thuận lợi, độ tương đồng với màn trình diễn của Lại Vũ Đông cao tới một trăm phần trăm, nhưng Từ Án đã dùng thực lực chứng minh những điều này không phải là chuyện một con slime ở làng tân thủ nên lo lắng.
Trong khi tất cả mọi người đều lo lắng cho phần trình diễn tiếp theo, Từ Án nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, cậu nhắm chặt hai mắt, không còn tiếp nhận thông tin bên ngoài nào khác ngoài âm nhạc.
Sau đó, cậu không hề mắc phải bất kỳ sai sót nào. Giọng hát trong trẻo, huyền ảo của cậu mang lại một cảm giác hình ảnh mạnh mẽ, như là cơn mưa lớn đổ xuống vào giữa đêm tĩnh lặng, ào ạt và vội vã, cuốn trôi mọi thứ trong thành phố, khiến mọi nỗi buồn dâng lên gấp trăm lần. Đặc biệt, điệp khúc đã đẩy cảm xúc lên cao trào.
So với những bài hát khổ tình của Lại Vũ Đông chỉ khiến người nghe muốn chết đi sống lại, giọng hát của Từ Án mang đến cho khán giả một nỗi cay đắng thực sự sau khi thất tình, dùng lời của Lưu Khải Sơ để hình dung thì chính là “Chỉ khi bị đá văng một vạn lần thì mới có thể hát ra được cảm xúc trọn vẹn như vậy.”
Khi câu hát cuối cùng kết thúc, biểu cảm của Từ Án dừng lại ở khoảnh khắc cậu cụp mắt xuống và hơi mím môi, sự mong manh tan vỡ được cậu diễn tả một cách trọn vẹn, ngay cả khi nhạc nền đã dừng lại, mọi người vẫn chìm đắm trong dư âm không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-la-thi-sinh-nuoc-ngoai-trong-cuoc-thi-tuyen-chon-nhom-nhac-nam/2885509/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.