Đối đầu giữa các đại vocal không cần nhảy, chỉ cần đứng hát là đủ.
Xét về kỹ năng thanh nhạc, khoảng cách giữa Triệu Diệc Phong và Lâm Tiêu không quá rõ rệt, nhưng xét về khả năng xử lý bài hát, anh lại nhỉnh hơn một bậc.
Cách ngắt câu trong lời hát, nhấn nhá từng từ, lựa chọn kỹ thuật… những chi tiết tưởng như đơn giản ấy lại chính là yếu tố then chốt để thể hiện cảm xúc và tinh thần bài hát, đồng thời cũng là chìa khóa để chạm tới trái tim người nghe.
Triệu Diệc Phong đã thông minh khi chọn một bài hát rất phù hợp để thi đấu—tiết tấu rõ ràng, có tầng lớp âm thanh, quãng rộng, kết cấu tăng tiến, tất cả đều giúp phô diễn lợi thế xử lý bài hát của anh. Cách xử lý âm thanh và cảm xúc phong phú nhưng không hề thái quá.
Về phong cách trình diễn, đây là một bài hát bùng nổ có sức lan tỏa mạnh mẽ, những nốt cao trong đoạn điệp khúc dường như có thể xuyên thẳng từ màng nhĩ lên đến đỉnh đầu, sự rung động mà nó mang lại vô cùng phù hợp với sân khấu trực tiếp.
Nhìn lại Lâm Tiêu, cậu lại chọn một bài hát buồn không phù hợp với lứa tuổi, với tuổi đời và kinh nghiệm của cậu thì không thể hát ra được cái hồn của bài hát, có vẻ như cố tình gượng ép để tỏ ra sầu muộn, chỉ có thể nói là hát không tệ, giống như một người thuộc trường phái học thuật không có cảm xúc.
Vòng battle đầu tiên kết thúc với thất bại của Lâm Tiêu.
Triệu Diệc Phong,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-la-thi-sinh-nuoc-ngoai-trong-cuoc-thi-tuyen-chon-nhom-nhac-nam/2885521/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.