Editor: Lầu trên có XB
Beta: Cá
Lâm Dữ cúp điện thoại, ngơ ngẩn theo sát Đoạn Từ.
Tình duyên...
Đoạn Từ cúi đầu, chú ý thấy Lâm Dữ đang mất tập trung.
Hắn híp mắt, chua chát hỏi:
"Điện thoại của ai thế?"
Lâm Dữ trả lời: "Của Quý thúc thúc."
Quý Phong...
Chỉ một cú điện thoại đã câu tâm trí của bé con đi mất.
Đoạn Từ giọng điệu càng chua: "Anh ta nói gì?"
"Thúc ấy nói anh..."
Lâm Dữ dừng lại, nếu như muốn nói cho Đoạn Từ biết về chuyện này, trước tiên cậu phải nói cho hắn biết mình là yêu.
Đoạn Từ truy hỏi: "Nói anh cái gì?"
"Nói cái, cái kia..."
Lâm Dữ túng quẫn, bây giờ cậu vẫn chưa dám nói hết tất cả mọi chuyện cho Đoạn Từ biết được.
Ánh mắt cậu trốn tránh, lúc này mới phát hiện ra bọn họ đã đi vào siêu thị.
Lâm Dữ tùy cơ ứng biến nói: "Anh mau vào mua cho em đồ ăn ngon đi."
Đoạn Từ khẽ cười, kỹ thuật nói dối của bé con thực đáng lo.
Hắn nhíu mày, chỉ vào chóp mũi của mình nói:
"Anh chưa đủ ngon sao?"
Lâm Dữ có chút không phản ứng kịp: "Cái gì?"
Đoạn Từ rũ mắt, cười như không cười nói:
"Anh ăn không đủ ngon sao? Hả?"
Ngửi thấy được mùi trên người Đoạn Từ, trong đầu Lâm Dữ lại quanh quẩn những lời mà Quý thúc thúc nói.
Máu có thể làm cho cậu lớn lên...
Đừng quá nhiều ...
Cậu lắp ba lắp bắp nói: "Ăn, ăn cái gì mà ăn!"
Lâm Dữ đỏ mặt, đem xe đẩy đi: "Chúng ta tách nhau ra mua đồ đi!"
"Anh đừng có đi cùng em."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-o-se-bi-can/391286/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.