- Tớ không cần! tự tớ sẽ đy!_nó gạc phắt rồi rời khỏi ngôi nhà.
_______________________
--tít-tít--
- Woo à! sao cậu phải khổ như thế này! tất cả đều là do cô ta! con người khốn nạn đó!_su ri bên giường bênh của cậu, cô cũng xót lòng không kém, nước mắt cô rơi bởi vì sự đau thương nhưng cũng 1 phần cay đắng căm hận nó.
Cô nhìn khuôn mặt nhợt nhạt đang gánh chịu đau đớn trong giấc mơ mà thấy lòng mình quặn đau, cậu đang trong cơn bất tỉnh, bác sĩ nói nếu qua được thì cậu sẽ sống, còn bằng không cậu sẽ chết theo giấc mơ hoặc sẽ sống trong đời người thực vật.
Su ri cứ nghĩ mê man mà càng làm thêm lòng mình đau đớn. đang suy nghĩ chợt bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa phòng và...nó...bước vào.
- Cô! huh...cô! kim sun min! cô còn đến đây để hành hạ anh ấy đến CHẾT à!_su ri nói nhẹ nhàng nhưng vần ghì chặt từ chết.
- Tôi!...tôi_nó mấp máy.
- Tôi gì cơ! tôi gì cơ! cô đã làm ch0 anh jun điên dại rồi! giờ cô còn muốn chiếm luôn cả anh woo à! cô biến đy con ác quỷ! cô đã hại rất nhiều người rồi! làm ơn! hãy buông tha ch0 woo! và anh ấy đã có tôi! còn cô thì trở về nơi vốn có của mình đy!_su ri nhếch miệng cười mỉa.
- Nhưng! thật ra.....
- Tôi biết...tôi biết...cô iu woo nhưng lại bị anh tôi dồn ép chứ gì! haha! chuyện đó thì tôi còn lạ gì! nhưng bây giờ mọi chuyện đã đi quá xa rồi! vì vậy cô đi đi! cô đi khuất mắt tôi đi!
- Hức...hức...nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-su-17-tuoi-va-thai-tu-pha-hoai/1990560/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.