Đau thương và nước mắt! tình iu và thù hận! mọi thứ đều khắc sâu trong tim 4 con người cùng với số phận nghiệt ngã.
______________
Lang thang trên con đường vắng người! ông trời đang thấu hiểu nỗi lòng của nó hay chỉ là do thời tiết làm ch0 bầu trời âm u.
*lách tách...lách tách* mưa rồi, mưa từng giọt nhỏ ch0 đến chuyển thành những giọt lớn hơn.
Nhìn kìa! những cặp đôi tay trong tay cầm dù đi dưới mưa, họ cười nó mắng iu nhau sao thật hạnh phúc...còn nó! giờ chỉ còn là 1 con ma hoang dại, linh hồn không nơi về, tan nát. Nó nhớ lúc trước sao quá nhiều hạnh phúc đong đầy, có nó có cậu có mọi người nhưng bây giờ chỉ còn nó đối mặt với sự thật quá phủ phàng, 1 sự thật đau lòng quá đỗi. Cách đây chưa lâu! họ hạnh phúc lắm mà, nhưng người ta vẫn nói tình iu đâu phải là vĩnh viễn. T/y vốn chỉ là 1 cạm bẫy sát nhân giết hại những trái tim non nớt của con người, nó lạnh lùng buốt giá như những giọt mưa kia, những giọt mưa mỏng manh nhưng hàm chứa sự vô cảm và cả đau đớn nữa.
Trời vẫn mưa! đêm đã tối nhưng nó vẫn chưa muốn về! nó khẽ cười nhạt nhòa rồi bật hát lên 1 bài.
"Cất bước người ra đi, hình bóng anh rời xa
Bao dấu yêu khi xưa giờ tan vỡ
Nước mắt cứ tuôn tròa, lệ đắng đôi hàng mi.
Mưa vẫn rơi quanh em đầy bóng tối.
Phủ lấp đêm đen cơn mưa vẫn nhạt nhòa.
Giờ mất anh em đi lang thang về nơi đâu.
Đã hứa yêu em, sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-su-17-tuoi-va-thai-tu-pha-hoai/1990561/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.