- Lần trước ta từng trấn áp ngươi một lần, cuối cùng đem ngươi thả ra, ngươi thật là không biết khôn ra, cho rằng có một vị gia gia tuyệt đỉnh đại năng, có một gia tộc cường đại là không chỗ nào kiêng kị sao?
Trên mặt Diệp Phàm mang theo ý cười.
Trên tế đàn màu máu Khương Dật Thần sắc mặt trắng bệch. Lần này thật sự là sợ rồi, rơi vào trong tay mấy tên "Ác ma" này, hắn đang cân nhác xem có nên tự sát trước hay không?
- Các ngươi... Muốn như thế nào?
Hắn run run nói. Hắn cho rằng mẩy người này muốn tế sống hắn, bằng không vì sao lại trói ở trên tòa Huyết Tế Thai này.
- Cháu trai, nhìn ngươi không chút tiền đồ, nói chuyện cũng không lưu loát. Không sao, có thúc thúc tại đây, sẽ không có ai giết ngươi.
Khương Hoài Nhân cười thật sáng lạn.
- Tiểu thúc thúc, ta sai rồi, các ngươi tha cho ta đi.
Khương Dật Thần trong lòng sợ hãi, cắn răng cúi đầu chịu thua.
- Cái gì, ta không nghe rõ.
Khương Hoài Nhân ngoáy tai, lớn tiếng hỏi.
- Tiểu thúc thúc, người tha cho ta đi.
Khương Dật Thần đề cao thanh âm, sắc mặt hơi chút ửng đỏ. Đối phương tuổi xấp xỉ hắn, xưng hô như vậy khiến hắn ngượng muốn chết.
- Cháu trai thật ngoan, lần này không muốn giết thúc thúc, cũng không chửi thúc thúc là loại gì nữa sao?
Khương Hoài Nhân cười hỏi.
- Chúng ta đều là huynh đệ của Khương Hoài Nhân, cháu trai ngươi có phải cũng muốn gọi một tiếng dễ nghe hay không?
Liễu Khấu hỏi.
Trong mắt Khương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-thien/1832635/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.