Trước mặt An bây giờ là một chiếc xe thể thao mang biển kiểm soát AM2307, nó đứng”duyên dáng” chặn trước đầu xe của An khiến cô tiến lên không được lùi lại cũng không xong. Trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bất an vô cùng, cô không muốn gặp lại người không muốn gặp, có lẽ cô nên tránh đi thì hay hơn. Nghĩ vậy cô dợn bước ra phía trước định bắt taxi về.
Nhưng chưa kịp đi bước nào thì một bàn tay chắc khoẻ đã nắm lấy tay và kéo cô quay trở lại. Đứng trước mặt An là một bờ vai rộng lớn, An ngước lên thì chết sững khi đập vào mắt chính là Đức Minh. Anh gầy hơn trước, nhưng lại cao hơn trước. Khuôn mặt anh sau bốn năm đã nghiêm nghị, góc cạnh và sắc lạnh hơn. Đôi mắt anh to sáng, sống mũi cao thẳng tắp và cặp môi khẽ cong lên khiến cho người ta nghĩ đây là một tuyệt tác.
Bốn mắt nhìn nhau đúng một phút. Lúc này An mới định thần lại, cô nói:
- Xin lỗi anh là ai, tôi nghĩ có lẽ anh nhầm người rồi.
Câu nói của kẻ đối diện khiến cô cứng họng:
- Tôi chưa bao giờ nhận nhầm người.
Sau năm giây, An tiếp tục:
- Vậy xin hỏi anh, anh nghĩ tôi là ai của anh mà anh không nhận nhầm được.
- Em là người con gái tôi yêu suốt 20 năm qua.
Ặc, đau tim. Lần này ai đó thoáng sững sờ. Chưa kịp nói câu nào tiếp theo thì An bị ai đó kéo vào trong xe. Chiếc xe thể thao phóng vù đi khiến người con gái nào đó có phản ứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giac-mo-nao-co-anh/971951/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.