Bộ phim gần đến hồi kết, chẳng mấy chốc tất cả các cảnh quay đều đã hoàn thành. Hôm tổ chức tiệc đóng máy, Thôi An Tĩnh ôm bó hoa, chụp ảnh cùng đội ngũ nhân viên. Hoàng Mộng Y bước tới, đợi mọi người chụp xong mới tiến lên và hỏi: “Chị An Tĩnh, chị có thể ký tên giúp em được không?”
Thôi An Tĩnh dịu dàng nhận tấm ảnh: “Tất nhiên là được rồi.”
Nhìn thấy tấm ảnh, cô sững lại một giây. Nếu không nhầm, bức ảnh này là vai diễn trong bộ phim đầu tiên cô tham gia.
Hoàng Mộng Y lắp bắp: “Chị An Tĩnh, em... em thích chị lâu rồi…”
“Thật ra em là fan của chị, từ lúc chị mới ra mắt em đã thích rồi, chỉ là trước giờ chưa có cơ hội nói chuyện với chị.” Cô ấy do dự một lúc: “Em không biết có thể kết bạn Wechat với chị được không?”
Nữ diễn viên chính lại là fan của mình, điều này khiến Thôi An Tĩnh có chút bất ngờ. Ký xong, cô trả bút và ảnh lại cho Hoàng Mộng Y, cầm lấy điện thoại của mình, cất giọng nhẹ nhàng: “Được thôi, để chị quét mã của em.”
Khoảnh khắc thêm Wechat thành công, tay Hoàng Mộng Y run lên.
Thôi An Tĩnh không thường tương tác với fans ngoài đời, nhìn thấy dáng vẻ kích động của cô ấy, cô định mở miệng nói gì đó thì điện thoại lại reo lên.
Cô ra dấu về phía Hoàng Mộng Y, chỉ vào điện thoại rồi đi sang một bên bắt máy.
Gọi cho cô là một đạo diễn. Năm đó, khi cô mới vào đoàn, vị đạo diễn này đã cho cô nhiều lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thoai-binh-yen-phuc-kinh-so/2763242/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.