Tiểu Bạch đang cào cửa, lo lắng dùng hai chân trước cào liên tục, nhưng tiếc thay, người bên trong chẳng hề để ý đến nó.
Khi nằm trên giường, Thôi An Tĩnh nhìn người phía trên, không hiểu sao mọi chuyện lại trở thành như vậy.
“Tối nay em còn phải đi dự tiệc với dì nữa đấy.” Cô cố gắng phớt lờ đôi bàn tay đang đặt trên ngực mình, nhắc nhở anh.
“Anh biết rồi.” Anh hôn lên cổ cô, bàn tay di chuyển xuống dưới: “Anh sẽ không để em lúng túng trước mặt bà ấy đâu.”
Ánh sáng trên đầu dần trở nên mờ nhạt, ý thức còn sót lại chỉ đủ để cô nghe thấy tiếng rách của bao bì, cho đến khi khuôn mặt của anh càng lúc càng rõ ràng, một cơn đau nhẹ ập đến, đầu ngón tay cô bấu chặt vào lưng anh.
Tạ Hành Ngôn ôm lấy cô, kiên nhẫn và dịu dàng hôn cô.
Trong căn phòng kín mít với rèm cửa kéo chặt, không khí trở nên ngột ngạt đầy tình tứ. Bên ngoài phòng, tiếng động dần nhỏ lại, kèm theo vài tiếng chó sủa, mọi thứ dường như đã lắng xuống, hai người hoàn toàn thuộc về nhau.
—
Sau khi xong xuôi, Thôi An Tĩnh ngủ thiếp đi.
Tạ Hành Ngôn ôm cô, định chợp mắt thêm một lát nhưng tiếng động bên ngoài lại vang lên. Anh chợt nhớ ra điều gì đó, bèn nhặt chiếc áo thun ngắn mặc vào. Sau khi mặc quần áo chỉnh tề, anh cúi xuống, nhẹ nhàng vén mái tóc còn ướt mồ hôi của cô sang một bên và đặt một nụ hôn lên trán cô.
“Em cứ ngủ đi, anh xuống dắt chó đi dạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thoai-binh-yen-phuc-kinh-so/2763300/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.