Đầu cây trâm nhọn cắm sâu vào lồng ngực, gần kề trái tim, cơn đau âm ỉ không tiếng động chậm rãi lan tỏa. Tống Hành ngỡ ngàng nhìn chủ nhân của cây trâm, đến khi thấy rõ khuôn mặt nàng, nhanh như cắt hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, trắng ngần ấy. Và rồi, như bắt gặp điều gì khá thú vị, hắn bật cười.
Lần đầu tiên, thỏ trắng yếu mềm lại dám giơ vũ khí đâm vào con sói đuôi dài hung ác.
Trước mặt người khác, thậm chí là một con mèo, nàng vẫn ôn hòa, thiện lương là thế. Ấy vậy mà khi đối mặt với hắn, nàng lại như tảng đá vô tri, vô tình, tàn độc.
Máu tươi không ngừng tuôn ra dọc theo đầu trâm. Tống Hành nắm chặt tay nàng, ngồi dậy. Nụ cười vẫn treo ở khoé môi hắn, hắn càng siết chặt tay nàng, làm đầu trâm càng đâm sâu hơn vào da thịt.
Theo thời gian, những ngón tay trắng mịn của nàng đã nhuốm đỏ, nhịp tim của Thi Yến Vi bắt đầu tăng tốc.
Nàng trời sinh đã có bản tính hiền lành, nhân hậu, ngay cả một con chuồn chuồn hay cánh bướm cũng không nỡ làm chúng tổn thương. Nàng không chịu nổi cảnh máu tanh, dù đã hai mươi bốn tuổi đầu nhưng chưa khi nào nàng mua về một con gia cầm sống.
Những lần ba nàng làm cá nấu canh, chỉ cần nàng có mặt ở nhà, thì đều tránh xa căn bếp, không dám nhìn cảnh cá bị cạo vảy róc thịt.
Nhưng giờ đây, nàng lại đang giết người.
Máu nóng dính lên tay, sền sệt, khiến Thi Yến Vi gần như suy sụp. Nàng giãy giụa muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giam-nang-trong-truong-tu-tu-yen/1069300/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.