Vậy là gia chủ đã hạ quyết tâm, muốn nạp Dương nương tử vào phủ. Phùng Quý mừng thầm trong lòng, giờ bên cạnh ngài đã có một vị hồng nhan biết lạnh biết nóng bầu bạn, sau này vì gia chủ khai chi tán diệp, thật là may mắn làm sao.
“Gia chủ an tâm, nô nhất định sẽ làm tốt việc này.” Phùng Quý khẽ cười đáp, sai người đi thiện phòng truyền lệnh.
Ăn sáng xong, Tống Hành đứng trước gương đồng kê sát đất sửa sang lại quần áo, đến Thúy Trúc cư vấn an Tiết phu nhân.
Tiết phu nhân đứng dậy khỏi ghế xoa xoa cánh tay hắn, hai mắt đỏ hoe, thấp giọng nói: “Cháu gầy đi rồi, trận này không dễ đánh đúng không? Cháu có bị thương không đấy?”
Tống Hành lắc đầu, bình thản trấn an bà: “Chỉ bị thương nhẹ ngoài da thôi, a bà không cần lo lắng.”
Dứt lời, tự mình đỡ Tiết phu nhân ngồi xuống rồi ngồi ở ghế đối diện.
Sơ Vũ mở cửa sổ, nhấc chân ra ngoài, lại phân phó Đống Tuyết đang đứng dưới hành lang phơi khăn tay nấu ấm trà nóng đưa đến.
Tiết phu nhân nhẹ nhàng gảy chuỗi Phật châu làm từ gỗ đàn, chậm rãi mở miệng nói: “Từ ngày Nhi lang tiễn La tiết sứ tới giờ lão thân vẫn chưa gặp lại cháu, hôm nay khó khăn lắm cháu mới về đến nhà, lão thân không thể không hỏi cháu một câu và cháu phải nói thật: La Ngũ nương kia, cháu có ý gì với nàng không?”
Tống Hành không thèm nhướng mắt lên, vẻ mặt lạnh lùng nói: “La Ngũ nương tất nhiên là tốt. Nhưng tính cách có vẻ trầm lắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giam-nang-trong-truong-tu-tu-yen/1069364/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.