- Ta mặc kệ hắn có tổng cộng bao nhiêu cái thân phận, nhưng mà vào lúc ấy, hắn chính là một gã quân nhân Liên Bang, mà hơn bảy vạn quân nhân đã chết dưới tay của hắn lúc đó, toàn bộ cũng đều là những chiến hữu của hắn cả.
Ánh mắt già nua của Lý Thất Phu khẽ nheo lại một chút, hàn khí toát ra bức người, cuối cùng thốt ra thêm một câu nữa.
- Tôi không tin!
Hứa Nhạc giương mắt nhìn chằm chằm vào mớ nước ao màu sắc đang càng ngày càng nồng đậm hơn ngay trước ngực của chính mình. Bên trong làn sương mù trắng toát nồng đậm, thanh âm của hắn khanh khách rung động, cũng không biết bởi vì lạnh run khiến cho hai hàm răng va chạm với nhau hay là do cảm xúc kích động quá mức khiến cho trở thành như vậy, thanh âm cũng có chút hơi cao vút lên:
- Chuyện này tôi tuyệt đối không tin. Tuy rằng đại thúc có thể không phải là người tốt gì, nhưng mà như thế nào lại có thể làm ra những loại chuyện tình như thế này được chứ?
Lão nhân gia rõ ràng đã nhắm lại cặp mắt, căn bản không hề để ý đến những lời nói kích động phản bác chính mình của Hứa Nhạc.
Trong những động tĩnh tiếng nước xôn xao chấn động, Hứa Nhạc ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt già nua mà yên lặng của hắn, thanh âm hơi chút kích động nói:
- Tuy rằng ở đó là chiến trường, nhưng mà với năng lực của đại thúc, nếu như muốn cứu Thủy Nhi ra, căn bản cũng không nhất thiết phải tạo thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gian-khach/2148996/quyen-4-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.