“Ngươi xem, ta đã chủ động khai ra rồi”. Tần Thiếu Vũ lật người hắn lại. “Cười cái đi”
Thẩm Thiên Lăng nhìn sang chỗ khác, vẫn không mở miệng.
Tần Thiếu Vũ cụng trán hắn. “Muốn làm sao mới hết giận đây?”
“… Chóng mặt”. Giọng Thẩm Thiên Lăng hơi khàn khàn.
Tần Thiếu Vũ cau mày. “Cảm lạnh ư?”
“Ngủ một giấc thì được rồi”. Thẩm Thiên Lăng rúc vào chăn, rõ ràng không muốn nói thêm.
Tần Thiếu Vũ xoa đầu hắn, thầm thở dài.
Thẩm Thiên Lăng nhắm mắt lại, lông mi hơi run.
Thấy bộ dạng này của hắn, Tần Thiếu Vũ cũng không hỏi nhiều, chỉ ôm hắn vào lòng.
Vì vậy Thẩm Thiên Lăng càng buồn phiền.
Thật hỏng mất thôi!
Mất ngủ tới nửa đêm, hậu quả là sáng hôm sau Thẩm tiểu thụ ngủ quên, đợi đến khi mở mắt ra đã qua bữa trưa.
Bên cạnh trống rỗng, người kia không ở đây, Thẩm Thiên Lăng bĩu môi, nằm lì trên giường phân tích tình huống.
Hiện tại quan trọng nhất là gom đủ chín hạt châu, những chuyện khác không quan trọng.
Vốn không thuộc về thế giới này, trở về cũng là đương nhiên.
Thẩm Thiên Lăng kéo chăn, bực bội trùm đầu.
Máy vi tính so với sách!
PSP so với cửu liên hoàn!
Điện thoại so với bồ câu đưa thư!
Cơm Tây so với cơm Tàu!
Xe thể thao, máy bay so với Đạp Tuyết Bạch và… Tần Thiếu Vũ.
Dù nhìn từ góc độ nào, rõ ràng phía trước vẫn tốt hơn a!
Thẩm Thiên Lăng căm giận đạp giường, từ nay chúng ta không gặp lại nhau trên chốn giang hồ nữa, ta phải về!
Suy nghĩ một chút lại nhục chí, chín
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/2311160/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.