Mấy người theo chân A Ngữ đi suốt nửa ngày, dần dần chia thành ba đội.
Đi nhanh nhất là A Ngữ, Đới Manh và Lạc Lạc, thuộc nhóm tiên phong.
Theo sau là Giai Kỳ Triết Hàm, thuộc nhóm trung gian.
Mặc Hàn, Tôn Duệ và Lý Vũ Kỳ tạo thành nhóm cuối.
Dĩ nhiên, trong lúc trò chuyện, đôi lúc cũng có người qua lại giữa các nhóm, nhưng đại thể vẫn duy trì ba hàng như vậy.
Dưới lòng biển không có ngày đêm, dù có sự thay đổi của quang ảnh nhưng chẳng hề có đêm tối tuyệt đối. Những trận chiến khốc liệt trước đó đã khiến đồng hồ trên người bọn họ hỏng cả, vì thế, Mặc Hàn đứng ra, dựa vào tâm trí mà âm thầm đếm thời gian giúp cả nhóm.
Hai canh giờ đã trôi qua, theo cảm giác của nàng, họ vẫn chỉ đi mãi thẳng một đường.
Lại thêm nửa ngày nữa, cảnh vật xung quanh vẫn đơn điệu như cũ, khiến tâm trạng mọi người không khỏi sa sút.
Mặc Hàn âm thầm tính toán, suốt một ngày, e rằng bọn họ đã đi được hơn hai trăm dặm. Lạc Lạc nóng lòng dò hỏi khi nào mới đến đích, nhưng Trương Ngữ Cách cũng chỉ mơ hồ đáp lời, mà cả đoàn cứ đi mãi, chẳng hề gặp bất kỳ sinh vật nào.
Nhớ đến truyền thuyết khai thiên lập địa, trong lòng Mặc Hàn dâng lên nghi hoặc — chẳng lẽ thực sự phải đi đủ mười vạn dặm?
Nàng âm thầm tính toán, bờ môi khẽ co giật. Với tốc độ hiện tại, để đi hết mười vạn dặm cần ít nhất năm trăm ngày, tức hơn mười sáu tháng.
Trong trữ vật giới chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-dai-hiep-va-mat-manh-y-gia-su/2695310/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.