Vài ngày kế tiếp Diệp Phong đều trải qua trên giường, mỗi ngày ăn xong rồi uống thuốc. Thật sự thuốc Đông y quá khó nuốt, rất nhớ những viên thuốc nho nhỏ kiếp trước. Bất quá thời gian này trôi qua không quá buồn chán vì có một tiểu nha đầu khả ái để mình khi dễ, mỗi lần đều chọc nàng tức giận đến mức râu mép giật giật, đương nhiên nàng không có râu mép nên chỉ có thể rừng mắt giậm chân nhìn mình. Sau lần đó Lãnh Vôn Sương không xuất hiện nữa, thỉnh thoảng có phái người tới xem bệnh, kê thêm vài đơn thuốc.
Thời gian yên tĩnh trôi qua khá nhanh, trong nháy mắt Diệp Phong đến chỗ này đã được một tháng, vết thương trên người cũng khôi phục bảy tám phần, cơ bản có thể xuống giường làm một ít vận động đơn giản. Những ngày qua, Diệp Phong cũng hiểu đại khái về triều đại này. Thương cảm cho bản thân vì kiến thức lịch sử quá ít ỏi, nàng không có một chút ấn tượng về triều đại Thiên Tuyết Quốc.
Hiện tại ban đêm không cần đóng cửa, tứ hải thái bình, bách tính an cư lạc nghiệp, là một thời đại hòa bình. Diệp Phong cảm thấy rất may mắn vì mình không rơi vào loạn thế, bởi vì bản thân nàng không biết làm anh hùng như thế nào và cũng không muốn trở thành anh hùng. Bất quá giang hồ lại không yên ổn, phong ba đang ngầm cuộn trào mãnh liệt. Võ lâm minh chủ hiện giờ là Lăng Hải bảo chủ Lăng Gia Bảo, hình như võ công rất cao thâm, ngẫm lại cũng đúng, nếu không làm sao có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929072/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.