Cho hạ nhân lui ra, Diệp Phong lẳng lặng ngồi xuống ghế, nhàn nhã thưởng thức trà, bốn người còn lại không biết vì sao tính tình nàng chuyến biến lớn như vậy, thở cũng không dám thở mạnh, ngồi một bên, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không biết nên nói gì.
“Thế nào im lặng như vậy? Lẽ nào không có gì muốn nói?” Nhìn biểu tình trên mặt bốn người, Diệp Phong nhàn nhạt nói.
“Diệp lang, ngươi thực sự hiểu lầm Lôi trang chủ, là Lôi Nhị cho người tới đón chúng ta, không phải ngươi nói hắn là ân nhân cứu mạng sao?” Sở Yên dẫn đầu lên tiếng giải thích.
“Đúng vậy! Đúng vậy!” Tiểu Ngữ vội vàng phụ họa.
“Các ngươi gặp Lôi Nhị?”
Bốn người cùng nhau lắc đầu.
“Vậy người đến đón có thư tín do tự tay ta viết hay không?”
“Không có.”
“Hay có vật tùy thân của ta?”
“Cũng không.”
“Tiểu Ngôn!” Tiếng quát vang lên, làm bốn người cả kinh.
“Đại ca!” Mạc Ngôn vội vàng đứng lên đáp.
“Trước khi ta rời khỏi đã nói gì với ngươi? Nhắc lại một lần.” Diệp Phong nhìn hắn, nhàn nhạt hỏi.
“Trừ phi nhìn thấy thư tín tự tay đại ca viết hay vật tùy thân, bằng không… Bằng không…”
“Nói!”
“Bằng không tuyệt đối không được tin tưởng bất cứ ai!” Tiểu Ngôn hít sâu lấy hết dũng khí nói tiếp.
“Thế ngươi đã làm như thế nào? Ta đã nói rất nhiều lần, giang hồ hiểm ác đáng sợ, lòng người khó lường, cuối cùng ngươi để lời ta nói ở chỗ nào?”
“Tiểu Ngôn đã sai, xin Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929092/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.