Ánh nến lập lòe, thân ảnh hoàng sắc cô đơn vô hạn, lúc này nàng đang đờ ra, vẻ mặt mờ mịt cùng trống rỗng.
Nhu nhi nhìn nàng trong lòng thở dài, nhẹ nhàng tới bên cạnh nói: “Tiểu thư, Bạch Nhứ cô nương tới.”
“Ai ta cũng không gặp…”
“Nghe nói cầm nghệ Sở Yên cô nương siêu phàm, hôm nay Bạch Nhứ đặc biệt tới thỉnh giáo, hoàn thỉnh cô nương đừng từ chối.” Không đợi Sở Yên nói hết lời, Bạch Nhứ đã đi tới trước mặt nàng.
Sở Yên chậm rãi đứng lên, miễn cưỡng cười nói: “Bạch cô nương quá khen, hôm nay thân thể Sở Yên không khỏe…”
“Ngày hôm trước, Bạch Nhứ ngẫu nhiên biết được một khúc, đặc biệt tới xin Sở cô nương chỉ điểm, có thể cho ta mượn cầm một lát?’
Sở Yên bất đắc dĩ nói: “Mời Bạch cô nương tự nhiên.”
Bạch Nhứ đối với sự lãnh đạm của Sở Yên làm như không thấy, thi lễ, chậm rãi đi tới bàn đặt cầm, mười ngón khinh án, âm du dương chảy xuôi.
“Ta nghĩ nếu trở lại ngươi ấm áp trong lòng
Cảm giác lòng của ngươi khiêu của ngươi hô hấp
Nghĩ đến thiên trường địa cửu đối với chúng ta
Khát vọng mà không thể thành
Lẽ nào số phận đã định trước lúc đó chia lìa
Ái ngươi đau nhức triệt lòng ta phi
Cho ngươi cận có một mảnh thiên
Hồi ức mảnh nhỏ
Chàng trở mình lòng ta trung tưởng niệm hỏa nhị
Thiêu đốt ta cả tòa pháo đài
Ái ngươi đau nhức triệt lòng ta phi
Thiếu ngươi hoàn lưu lại một mảnh thiên
Ta nghĩ ta chỉ hội
Nắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929124/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.