Bầu trời xanh lam như ngọc bích, mây trắng giống như sợi bông ở giữa không trung theo gió chơi đùa, thảo nguyên lại bắt đầu một ngày mới, dê thông thả kiếm ăn, ngựa thì nhàn nhã theo sau người chăn rong ruổi khắp nơi, tất cả cộng hưởng tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng hát, làm tăng thêm vài phần phong tình.
“Cây cỏ ly ly khô khốc cả rồi. Lửa rừng thiêu bất tận… Nếu có được mấy trận mưa, thì tất cả đã sớm mang ý xuân dạt dào.”
Nhìn Diệp Phong thong dong dạo chơi, trong lòng Ha Tu U La sốt ruột vạn phần: “Tiểu Phong tỷ, chúng ta đến tộc Cây Mun sáu ngày, sao ngươi vẫn chưa đi gặp Trác Cách Đồ?”
Diệp Phong mỉm cười, vỗ vỗ vai hắn nói: “Yên tâm đừng nóng vội! Chuyện ta dặn ngươi hỏi thăm, thế nào rồi?”
Hai mắt Ha Tu U La lập tức tỏa sáng: “Quả nhiên không ngoài dự liệu của ngươi, Trác Lực Đồ đã gia tăng phần tưởng, nếu ai chữa được bệnh của Toa Y Na, sẽ đem một phần năm thảo nguyên thuộc về tộc Cây Mun tặng cho người đó. Một phần năm đó, sắp bằng một phần ba Ngạch Căn tộc!”
“Xem ra Trác Lực Đồ thật sự rất yêu thương Toa Y Na, thảo nguyên cũng có thể dâng tặng. Phương thuốc của vu y đâu?”
“Ân, tất cả đều ở đây.”
Diệp Phong tiếp nhận mấy tấm da dê, không khác biệt lắm, chỉ là phương thuốc thanh phế trừ đàm, nàng chọn đại một cái bỏ vào lòng. Xem ra đúng như nàng sở liệu, lại tăng thêm vài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929136/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.