Trời âm u, gió lạnh đập vào mặt, thổi lá cờ trước đài phất phới trong gió, năm ngàn nam nhi tề tụ ở nơi này, hiến tế Nguyệt Thần, tuyên thệ trước khi xuất quân nghênh địch.
Những người này không phải quân đội chuyên nghiệp, ngoại tộc đến xâm lấn, bất đắc dĩ phải ra trận giết địch, bình thường họ ở trên thảo nguyên chăn thả mà sống, miễn cưỡng cũng được cho là hợp quy tắc, nhưng kém xa quân đội của Tra Cứng Lạp, đành phải dựa vào mưu kế thủ thắng.
Diệp Phong lười biếng ngồi trên lưng ngựa, nhìn Toa Y Na ở đài cao phía xa xa, trang phục màu đỏ bao bọc thân hình, vẻ mặt kiên nghị, người vừa lén lút khóc đêm qua giờ biến thành nữ vương cao cao tại thượng, tràn ngập tự tin, cuốn hút mỗi người bên cạnh.
Toa Y Na hiến tế xong, nhìn năm ngàn nam nhi nhiệt huyết bên dưới, cất cao giọng: “Các dũng sĩ! Nguyệt Thần tức giận, giáng xuống hạn hán, vốn ta không nên đứng ở chỗ này thay các dũng sĩ tuyên thệ trước khi xuất quân. Nhưng Tra Cứng Lạp là người bất nhân bất nghĩa, muốn tiêu diệt bộ tộc của chúng ta, chiếm thảo nguyên, ta không thể để tộc Cây Mun đồ thán, không thể các tộc nhân chịu vũ nhục, càng không thể để thê nhi già trẻ các ngươi chỉ vào mắng chúng ta vô năng, yếu đuối! Không phải chúng ta không quý trọng sinh bệnh, cũng không phải chúng ta chán ghét trường thọ mà chúng ta không thể làm tội nhân thiên cổ! Nước mắt tộc nhân chúng ta biến thành Nạp Tùng Hà, là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929140/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.