Tiểu viện Tử vũ môn
Thêm tiếng nổ bùm bùm, thoáng chốc bên trong một mảnh hắc ám, tiếp theo truyền đến âm thanh giận dữ: “Cút! Toàn bộ cút cho ta!”
Bốn nha hoàn hốt hoảng lui ra ngoài, vừa bước khỏi phòng, thoáng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng rời đi, không có Bạch cô nương, cả người Môn chủ đều thay đổi, chỉ còn lại tàn bạo.
Bên trong hỗn độn, mọi thứ tan nát, hoàn toàn trở thành phế phẩm. Tử Thủy ôm vò rượu oa trong một góc, tóc tai hỗn loạn che khuất nửa gương mặt, một chút ánh sáng rọi vào hư ảo, mày nhíu chặt, hai tròng mắt không còn xinh đẹp quyến rũ thường ngày, ngoại trừ hận ý chính là nhớ nhung vô bờ bến. Nàng gắt gao nhìn chằm chằm bức họa, người trong tranh nửa ngủ nửa tỉnh, lộ ra mê hoặc không thể cưỡng lại, thân hình dưới lớp áo trắng tăng thêm vài phần cao quý.
Nước mắt rơi xuống, nàng lảo đảo đứng dậy, loạng choàng đi qua chỗ bức họa, ngón tay thon dài nhẹ nhàng v**t v* gương mặt kia, không bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào.
Tiếng khóc nức nở giống gió đêm, run run, yếu ớt: “Nhứ nhi, ta nhớ nàng! Rất nhớ nàng! Ta vô dụng! Là ta vô dụng!”
Ngữ khí tự trách còn có tưởng niệm khắc cốt ghi tâm, hung hăng gõ vào lòng Dịch Thanh, đối mặt với cường địch, nàng không hề đổi sắc mặt, thản nhiên như cũ; Đối mặt với Ma Tôn, mặt ngoài khuất phục nhưng không thể chê dấu phần ngông nghênh trong lòng; Nhưng phong thái ngày xưa biến mất không còn một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929152/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.