Vô Nham Thành là thành trì nằm ở phía Tây Thiên Tuyết Quốc, qua nó chính là Đại Mạc thảo nguyên. Người thảo nguyên thường đến đây dùng da cừu và tuấn mã trao đổi những vật dụng hằng ngày cùng với rượu ngon.
Lúc này là giữa trưa, người đi qua đi lại không ngừng, náo nhiệt phi thường, thanh âm cò kè mặc cả không dứt bên tai.
Đột nhiên tiền phương truyền đến một trận xôn xao không lớn không nhỏ, đám người tự giác tản qua hai bên, lộ ra con tuấn mã màu trắng như tuyết, tứ chi mạnh mẽ, vừa nhìn liền biết nó có thể ngày đi ngàn dặm. Người nọ mặc bạch y, tóc đen bị gió thổi tung từng đợt từng đợt, giống tiên tử hạ phàm, khăn lụa mỏng che khuất nửa gương mặt, chỉ lộ ra cặp mắt trong trẻo, thật khiến người nhìn kinh diễm, giữa mi gian toát ra vẻ u sầu, càng chọc người trìu mến.
Người ở đây đều là thôn phu hương dã, chưa khi nào thấy tiên nữ hạ phàm, nhất thời sững sờ tại chỗ, giống như bị hóa thạch.
Tiểu Ngọc thấy bọn họ không hề cố kỵ nhìn Lãnh Vô Sương chằm chằm, trong lòng tức giận, lập tức rút kiếm ra, quát lớn: “Nhìn cái gì? Cẩn thận cô nãi nãi lấy mắt chó các ngươi!”
Mọi người bị sát khí làm kinh sợ, thế này mới phục hồi tinh thần, tiếp tục trong việc trong tay, nhưng thỉnh thoảng cũng liếc mắt nhìn, nhưng khi bắt gặp ánh mắt hung ác của cô nương lục y, cả người sợ run, không dám nhìn loạn nữa.
“Ngọc nhi, chúng ta tìm tiểu điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929155/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.