“Tại hạ là Mao Sơn chưởng môn” Một ông lão tóc bạc đứng lên tự giới thiệu mình “Chịu trách nhiệm việc tiếp đón trong đại hội lần này.”
“Ồ, xin chào chưởng môn.” Nàng khách khí cúi đầu hành lễ, chí ít đảm bảo lời ăn tiếng nói tránh làm mất mặt Triệu gia trang.
“Xin hỏi cô nương là… ”
“Ta là đại diện của nữ nhân, à đúng, đại diện.”
“Từ môn phái nào tới?”
“Triệu gia trang.”
“Vậy… cô nương là … Triệu gia trang nhị thiếu phu nhân à ?” Ông trời ơi, điều này thật không thể tin nổi. Trên giang hồ ai mà không biết nhị thiếu gia phong lưu phóng khoáng, cặp lông mày kia chỉ cần khẽ cười hay hơi hơi vừa nhíu, là có thể dễ dàng tác động mạnh mẽ với trái tim của biết bao cô gái. Ông cẩn thận đánh giá người trước mặt, vị cô nương này toàn thân đậm quê mùa, hắn chỉ có thể phán một câu : Hoàn toàn không xứng ! Chưa từng thấy sự chênh lệch như vậy. Nhị thiếu gia ắt hẳng bị mù mới chọn người này.
Nhưng rất nhanh, Hình Hoan đã kịp nhớ đến lời cảnh cáo của Vĩnh Yên , vội vàng phủ nhận : “Không, không đúng. Nhị thiếu phu nhân có việc nên không thể đích thân đến được nên sai tiểu tỳ thay nàng tham dự. Với lại nhị thiếu gia còn căn dặn, các vị cần gì cứ nói với ta là tốt rồi, ta sẽ tận lực giúp đỡ các vị thỏa đáng.”
“Thật may, thật may.” Lão già không thèm che dấu tiếng thở phào nhẹ nhõm. Nếu cô nương này thật sự là Nhị thiếu phu nhân không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-ky-cuc/2455081/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.