Phong Ma sơn...
Với những trận cuồng phong không ngừng khiến cho đỉnh Phong Ma chẳng khác nào một đỉnh núi trọc, chẳng có cây cối gì cả. Trên đỉnh Phong Ma chỉ có những tảng đá với bề mặt chẳng khác nào tổ ong nham nhở, bởi hứng chịu những ngọn cuồng phong liên tục đào khoét theo năm tháng.
Bốn gã đạo tỳ khiêng cỗ áo quan cùng với Tùng Vĩ lên đỉnh Phong Ma sơn. Bốn gã đạo tỳ đặt cỗ áo quan xuống một phiến đá, mới lẳng lặng quay xuống.
Tùng Vĩ chờ đợi không lâu thì Huyết y nhân xuất hiện. Y che mặt bằng vuông lụa đỏ bước thẳng đến trước mặt Cang Tùng Vĩ.
Tùng Vĩ ôm quyền nói :
- Tùng Vĩ và tôn giá đã biết mặt nhau rồi, cần gì phải che mặt chứ?
- Bổn nhân không muốn người khác thấy.
Y chỉ cỗ áo quan.
- Tại sao tiểu tử đem cỗ áo quan này đến đây... Ngươi có ý gì?
- Trong cỗ áo quan này là bí mật của Ngọc Chỉ thần châu.
Huyết y nhân nhìn thẳng vào mắt Tùng Vĩ.
Y gằn giọng nói :
- Bí mật của Ngọc Chỉ thần châu nằm trong cỗ áo quan này ư?
Tùng Vĩ gật đầu.
Huyết y nhân vận công toan đẩy nắp áo quan, nhưng Tùng Vĩ khoát tay.
- Khoan!
Huyết y nhân thu chưởng lại :
- Tại sao khoan?
- Nếu như tôn giá mở nắp áo quan ra... thì xem như chẳng còn gì nữa.
Huyết y nhân cau mày :
- Tại sao?
Tùng Vĩ mím môi nói :
- Nếu tôn giá muốn biết trong cỗ áo quan này có gì thì hãy đưa nó về nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-xao-khach/390706/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.