Hoàng đế dùng bữa có bao nhiêu tầng kiểm soát?
Từ khâu chọn nguyên liệu đến chế biến, mỗi công đoạn đều có người giám sát chặt chẽ.
Đến khi dâng lên miệng, vẫn có người thử độc trước, xác nhận không có vấn đề gì mới được ăn.
Quy củ này cũng áp dụng với hậu cung, không hề lỏng lẻo hơn.
Huống hồ y phục mặc trên người, bút mực dùng để viết, mỗi thứ đều có người kiểm tra sát sao, không kém gì đồ ăn thức uống.
Muốn hạ độc, chẳng khác nào lên trời.
Tô Kiều Kiều đương nhiên hiểu rõ, nếu không nàng ta đã chẳng sai ta ra tay.
Nàng ta đang đánh cược, ném phiền phức sang ta.
Nếu ta thành công, nàng ta có thể kéo cả hoàng hậu xuống nước.
Nếu ta thất bại và bị bắt ngay tại trận, nàng ta cũng chẳng mất mát gì.
Đúng là làm khó cho cái đầu heo của nàng ta, thật sự nghĩ ta có thể làm được sao?
Nực cười, nếu dễ dàng như vậy, ta đâu cần nhọc công chịu đựng bao năm qua?
“Nhưng nếu ngươi không hạ độc, tại sao hắn vẫn đổ bệnh? Hơn nữa còn bệnh nặng như vậy?!”
Ngay cả trước khi chết, Tô Kiều Kiều vẫn không thể hiểu được.
Không còn cách nào khác, thổ huyết là sự thật, trọng bệnh cũng là sự thật.
Nếu ta không hạ độc, mà cũng chẳng tìm được độc dược, vậy thì độc phải là do nàng ta gây ra.
Mà tội danh hạ độc thiên tử, là tội chết.
Nhưng nàng ta không hề bỏ độc.
Ta đưa tay vuốt nhẹ gương mặt kiều diễm của nàng ta, chậm rãi nói:
“Nương nương là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-nam-xuan-sau-gio-trang-chi-con-lang-le/1986995/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.