Rẽ vào một hành lang dài, bên hồ nước dựng lên một lầu ca vũ đài nguy nga tráng lệ, dựa núi bên sông, sáng sớm có sương mù bảng lảng, bao phủ đình đài lầu các trong làn sương mờ ảo.
Người gác cổng vừa vào bẩm báo, tiếng nhạc liền dừng lại.
Chúng ta bước vào sân, liền thấy một vị công tử trẻ tuổi ngồi trên chiếu, hai người đều mặc áo bào đen tay rộng, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
Nếu nói Mộ Dung Thùy rực rỡ như trăng rằm, lộng lẫy như cầu vồng, thì Vương Ngự chính là làn gió mát trong rừng, mang khí chất thoát tục, phóng khoáng.
Chỉ là sắc mặt y lạnh lùng như sương tuyết, dường như không quan tâm chúng ta.
Mộ Dung Thùy vung tay áo, thản nhiên nói: "Vị này chính là đương kim Tư đồ đại nhân, phu nhân có thể gọi là Vương lang quân."
Ta cung kính hành lễ, Vương tư đồ chỉ khẽ gật đầu, rồi quay sang nói với phu quân ta: "Huynh trưởng vừa mới qua đời, cớ sao ngươi lại vội vàng cưới thê tử vui chơi? Chẳng lẽ muốn ta hạ lệnh biếm truất hay sao?"
Vừa dứt lời, nha hoàn bưng trà bánh tới, trong đó có một chén nước đậu trong vắt.
Mộ Dung Thùy đưa tay chỉ vào chén nước, hỏi: "Nấu đậu làm canh, lọc đậu lấy nước, ngài có biết câu tiếp theo không?"
Dù ta không biết nhiều chữ nghĩa, nhưng cũng rõ câu tiếp theo là: "Vốn là cùng một gốc sinh ra, sao lại nỡ vội vàng bức hại lẫn nhau?"
Vương tư đồ cười khẩy, nhưng nét mặt lại chẳng rõ vui buồn: "Cần gì phải nói bóng gió?"
Ở Đại Yến, xưa nay là Vương gia và Mã gia cùng chia sẻ thiên hạ.
Người nhà Vương gia tham gia chính sự, trong triều đình có địa vị rất quan trọng.
Ta sợ hắn lại xúc phạm đến ngàI ấy, vội vàng khom người thưa: "Đại Tư đồ, ta có lời muốn nói."
Vương Tư đồ nghe vậy, liếc nhìn ta với ánh mắt khinh miệt.
Ta không lấy làm phiền lòng, nhẹ nhàng thưa: "Hiếu thuận lễ nghĩa, vốn nên như vậy. Nhưng phủ đệ của lang quân thân tình nhạt nhòa, huynh đệ tương tàn, sớm đã trở thành kẻ thù của nhau."
Vương Ngự nhàn nhạt nói: "Theo lời ngươi, hắn làm vậy là đúng rồi sao?"
Nghe vậy, ta vội vàng lắc đầu: "Tuyệt đối không phải vậy."
"Làm cha không ra cha, làm huynh không ra huynh, chẳng trách lang chủ nhà ta trong lòng buồn bực. Chỉ là dù có buồn bực, chàng cũng không nên làm khó Tư đồ trong triều."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.