Hôm nay là ngày diễn ra buổi đại triều nửa tháng một lần, tất cả quan chức văn võ ở trong kinh thứ bậc ngũ phẩm trở lên đều phải đến trình diện. Lần lên triều này Chúc Vân Tuyên đột nhiên làm khó làm dễ, khiến cho chúng quần thần có chuyện cần tấu cũng không thể tấu được, đến ngay lúc gần kết thúc triều, hắn lại chính miệng điểm tên vị nguyên soái đại doanh kinh nam Trương Sâm cùng phó soái Lưu Khởi Trung gọi bọn họ ra khỏi hàng, rồi hỏi tới việc số tiền hộ bộ trích ra cho bọn họ vào năm ngoái đã dùng chỗ nào.
Hai người bọn họ nghe xong vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, Chúc Vân Tuyên hỏi sao liền đáp nấy, ví như số tiền kia dùng ở chỗ nào, dùng khi nào, nói rõ tường tận từng chuyện một, chuyện nào cũng có lý có bằng chứng rõ ràng.
“Thật sao?” Chúc Vân Tuyên thâm trầm hỏi lại, vì hắn đang ngồi trên cao, cho nên nhìn không ra đang có vẻ mặt gì: “Vậy vì cớ gì triều đình phân phát tiền vào tháng chín, nhưng các ngươi lại trì trệ đến tận tháng hai năm sau mới đem ra phát cho mọi người?”
Vị nguyên soái Trương Sâm cẩn trọng đáp lời: “Quân lương triều đình nửa năm phát một lần, bởi vì cần phải thẩm tra đối chiếu rõ ràng, tính toán vào trong sổ sách, sau đó mới phân phát đến tay mọi người, vì lẽ đó cho nên mới tiêu tốn chút thời gian, về vấn đề phát quân lương chậm mấy tháng này, từ trước đến giờ đã là… thông lệ.”
Chúng quần thần trong triều lúc bấy giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-son-hua-nhi/1232240/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.