"ngươi hơi bẩn rồi, cần phải đi tắm"? cái gì vậy?!
Thu nguyệt mở hẳn đôi mắt, nhìn trần tĩnh kỳ như thể đang nhìn một sinh vật xa lạ nào đó mà nàng chưa từng được biết tên.
Trần tĩnh kỳ, hắn...
Môi đã hé, nhưng thu nguyệt lại không biết nên nói gì. trần tĩnh kỳ, hắn lại như thế, cố tình bỡn cợt nàng... hắn... xem nàng là cái gì chứ...
Thu nguyệt cảm thấy cổ họng nghèn nghẹn, trong lòng một trận thương tâm. mắt nàng, nó dường đã ướt...
"nữ nhân này..."
Tâm tư người đối diện, trần tĩnh kỳ sao lại không hay. thực sự thì lần này thu nguyệt nàng đã nghĩ sai. đồng ý là vừa rồi hắn cũng có ý tứ trêu chọc đấy, nhưng mà, hắn đâu tính cứ vậy liền thôi. hôm nay, hắn vốn đã định sẽ "ăn" nàng.
Thầm lắc đầu, trần tĩnh kỳ không muốn giải thích điều gì, trực tiếp luồn tay qua chiếc eo thon, đem người đẹp bế lên.
- a! ngươi muốn làm gì?!
Tâm tình đương bất ổn, trong cơn hoảng hốt, thu nguyệt đã quên luôn thân phận, từ "công tử" đổi sang gọi "ngươi", xem trần tĩnh kỳ như người bằng vai phải lứa với mình.
Mà trần tĩnh kỳ cũng chẳng chấp. hoàn toàn trái lại, khi nghe thu nguyệt hô gọi mình như thế, hắn cảm thấy khá là thú vị.
Có nên hù doạ nàng một chút hay không?
Nghĩ liền làm, hắn dụng lực, làm động tác như thể đang muốn đem thu nguyệt quẳng đi.
- á đừng...!
Bởi sợ thực sự bị ném, thu nguyệt không thể không bắt lấy bờ vai của nam nhân đang bế mình, tận lực nép vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-son-huu-hi/1207629/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.