Nước chanh ép giải quyết rất tốt vấn đề bệnh máu xấu của các thủy thủ. Còn chưa có chuyện gì quan trọng hơn điều này đối với những chuyến hành trình xa, nhất là dạng bơi qua bơi lại không mục đích như thế này. Căn cứ vào kiến nghị của Dương Túc Phong, A Phương Tác mỗi ngày đều cưỡng ép thuyền viên và thủy thủ dùng một lượng nước canh ép nhất định, tới hiện giờ vần thế. Hạm đội A Phương Tác đã phiêu bạt trên mặt biển bốn tháng hơn ba trăm thuỷ thủ và thuyền viên còn chưa có bất kỳ ai xuất hiện triệu chứng bệnh máu xấu. Điều này làm A Phương Tác sinh ra cảm giác bội phục cường liệt với Dương Túc Phong, cho dù đánh chết hắn cũng không thừa nhận điều này. Hắn thật khó lý giải, vì sao Dương Túc Phong có thể hàng phục bệnh máu xấu, mà vì sao từng chum từng chum nước tranh ép trong khoang thuyền lại có thể làm cho ma quỷ của biển sâu cũng cảm thấy sợ hãi.
Phía trước đột nhiên xuất hiện một hòn đảo, hạm đội A Phương Tác vòng quanh hòn đào một vòng, phát hiện hòn đào này hình dạng giống như một cái đuôi cá, diện tích ước chừng khoảng năm sáu km vuông, trên đảo có rất nhiều cây dừa, còn có một số phòng ốc, còn có các loại kiến trúc như thương điếm, tiệm rèn, thậm chí có cả một căn xưởng tạo thuyền thô sơ, vừa nhìn là biết không phải kiến trúc của thổ dân đương địa, hiển nhiên đây là hòn đảo nào đó dưới sự khống chế của tổ chức hải tặc nào đó, mà hòn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-son-nhu-thu-da-kieu/1383366/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.