🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc dù nhiệt tình một đêm, Diêu Vận Lạc vẫn tỉnh giấc rất sớm. Hẳn cơ thể đã quen với cường độ làm việc cực nhọc, nên việc tối qua chỉ khiến cô ấy uể oải một xíu. Thẩm Tư Duệ thì ngược lại. Cô nhóc chỉ muốn ngủ và ngủ.

Diêu Vận Lạc nhìn dấu vết nông sâu khắp cổ cô nhóc, đến cả xương quai xanh cũng không tha. Vành tai bỗng ửng hồng, nhớ lại cảnh tượng tối qua.

Cơ thể bé con mềm mại, sờ vào cảm giác rất thích, muốn cắn một ngụm mà không nỡ. Thật sự khiến cô ấy thích mê.

Ài không xong rồi. Sự yêu thích đối với mấy nhóc cộng với sự mê muội bé con giờ thêm cả nhớ thương cơ thể mềm mại...

Không được, không được. Cô phải tịnh tâm.

Diêu Vận Lạc kéo chăn phủ kín mảnh da thịt trắng điểm vài vết đỏ kia, cúi đầu hôn yêu thương lên trán cô nhóc, sau đó rời giường đi làm bữa sáng.

Bước chân lảo đảo khiến cô ấy suýt té. Mà nguyên nhân từ đâu ra? Vừa nghĩ đến khoé môi thành thật kéo thành nụ cười. Diêu Vận Lạc vừa cất tiếng hát vừa đi làm bữa sáng. Giai điệu vui tai ngân nga trong không gian, khiến buổi sáng như trở nên tươi đẹp hơn.

Thẩm Tư Duệ mơ màng tỉnh giấc lúc chín giờ. Cô nhóc theo thói quen vươn tay sang phần giường bên cạnh. Dẫu cho thường ngày đôi tay cứ rơi vào khoảng không, khiến cô nhóc giật mình tỉnh hẳn. Đồng thời nhận ra giảng viên của mình đi dạy từ sớm.

Thế nhưng lần này không như thế. Đôi

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-vien-lac-em-lo-tuong-tu-co-roi/2180553/chuong-112.html

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.