Mãi đến tối sóng biển bên ngoài mới hết. Đợi khi thân thuyền vững vàng trở lại, Cao Thịnh Phong nắm tay Lư Nhã Giang ra ngoài, qua xem tình hình hai sư đồ và Yến Liễu.
Ba người kia đã tỉnh, đang ngồi vây quanh chơi Phiên Than, dùng ít sâu hiếm lạ cổ quái làm tiền đồng. Nhìn mặt Yến Liễu, hắn cực kỳ hưng phấn, hiển nhiên đã xóa bỏ hiềm khích với hai sư đồ, chơi đến vui vẻ ngút trời.
Phiên Than (fantan) một trò chơi cờ bạc lâu đời của Trung giống giống roulette, có 4 cửa 1 2 3 4, nhà cái lấy một số lượng tương đối thường là hạt đậu hoặc tiền đồng để giữa bàn, người chơi sẽ phải đoán tổng số hạt/đồng tiền này chia hết cho 4 thì còn dư bao nhiêu. Ở đây bọn Yến Liễu lấy mấy con cổ trùng của 2 sư đồ thay cho hạt.
Đỗ Húy thông thả chia sâu, đếm đếm, “Còn ba, ta lại thắng.”
Đạo Mai bĩu môi, “Sư phụ chắc chắn ngươi gian lận rồi.”
Yến Liễu thì lại vỗ tay khen: “Đỗ huynh, ngươi thật lợi hại.”
Ba người nghe tiếng Cao Thịnh Phong và Lư Nhã Giang vào, quay đầu qua. Lúc này Cao Thịnh Phong mới phát hiện trên mặt ba người họ toàn là dấu bầm xanh xanh tím tím, nhếch khóe miệng. Nào ngờ vừa nhếch lên lại đụng trúng vết thương của mình, khóe miệng lập tức hạ xuống —— khác là thương của mấy tên kia do đập trúng, thương của hắn là do Lư Nhã Giang cắn ra.
Đỗ Húy đứng dậy nói: “Đa tạ ơn cứu mạng của Xích Luyện và Kim huynh.”
Đạo Mai cũng hoảng hốt đứng lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-chu-moi-ngay-thuc-giac-thay-giao-chu-dang-hoa-trang/625642/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.