Toàn bộ ngày hai mươi tám tết, Tô Thanh Việt cùng Diệp Lệ Hành liền cứ như vậy không biết xấu hổ vượt qua.
Sáng sớm hôm sau, Tô Thanh Việt đói bụng thức giấc.
Cậu suy nghĩ mơ hồ mở ra hai mắt, sau lưng dựa vào một cơ thể ấm áp, một cánh tay to vòng qua vòng eo đang gắt gao ôm chặt cậu. Thật ra, buổi sáng mùa đông như thế này thích ý cực kỳ, nếu xem nhẹ cái eo đau nhức vô cùng kia.
Tô Thanh Việt giật giật thân thể, Diệp Lệ Hành liền tỉnh lại.
"Tỉnh rồi?" thanh âm Diệp Lệ Hành mang theo từ tính cùng lười biếng, Tô Thanh Việt chỉ cảm thấy tai tê rần, ngay cả cảm giác đau nhức cũng đều vơi đi vài phần.
Không muốn cho Diệp Lệ Hành biết bộ dáng quẫn bách của mình lúc này, Tô Thanh Việt vùi vào gối đầu, dưới chăn chân đá đá Diệp Lệ Hành, rầu rĩ nói: "Em đói bụng."
Diệp Lệ Hành cảm giác được cái chân kia ở trên đùi xẹt qua cảm giác tê dại, ánh mắt tối sầm lại, nhưng nghĩ kỹ lại thì hình từ như tối hôm qua đến giờ bọn họ chưa ăn cái gì. Cuối cùng lòng thương tiếc của Diệp ảnh đế cũng chiến thắng suy nghĩ bất chính của hắn, leo ra khỏi giường.
"Tủ lạnh không có đồ ăn, ngày hôm qua em quên mua rồi." Tô Thanh Việt lần đầu tiên gặp được fans của mình, có chút hưng phấn, hôm qua vậy mà lại quên mua đồ ăn mất.
Diệp Lệ Hành rửa mặt xong, nhìn tủ lạnh rỗng tuếch, nấu chút cháo trắng gọi Tô Thanh Việt rời giường, liền mặc quần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-chu-muon-ly-hon/1664630/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.