"Sốt cao 39 độ 8, tới chậm thêm chút nữa là có thể đến gặp bác sĩ khoa não rồi. Anh làm bạn trai kiểu gì thế, để cô ấy một lần uống ba viên thuốc ngừa thai khẩn cấp, không muốn sống nữa sao?"
Bác sĩ giáo huấn Thanh Tuấn, Lâm Thảo ở bên cạnh nhìn có chút đau lòng.
"Thật xin lỗi, là Tôi quá ngốc nên mới uống nhiều. Đừng mắng anh ấy, là Tôi sai." Lâm Thảo vội vàng giải thích.
Bác sĩ lại trợn mắt nhìn Lâm Thảo. "Bạn trai bị cô chiều đến mức sinh hư, sao có thể đối tốt với đàn ông như vậy."
Nghe thấy bác sĩ nhắc đến hai chữ "Bạn trai", Lâm Thảo ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh mặt xanh mét, liền lúng túng cười một tiếng: "Thật ngại quá bác sĩ, anh ấy... Anh ấy không phải bạn trai Tôi."
Bác sĩ sửng sốt một chút, lại nhiều lời nói thêm một câu: "Không phải bạn trai thì là gì?"
Lâm Thảo dừng lại một chút, trả lời qua loa lấy lệ: "Người tốt qua đường, trùng hợp cứu Tôi thôi."
Người tốt?
Thanh Tuấn nhướn mày.
Bác sĩ nghe Lâm Thảo nói như vậy, cũng không tức giận với Thanh Tuấn nữa, xoay người đi ra ngoài.
Lâm Thảo khẽ thở dài một hơi, giương mắt lại bắt gặp một cặp mắt khác đen láy như mực, bên trong là một sự trong trẻo lạnh lùng, "Tôi thật muốn biết, Tôi làm sao lại đi ngang qua nhà Tôi, từ trên giường của Tôi đưa cô đến bệnh viện?"
Lâm Thảo ngớ người, ngay sau đó trên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt bừng lên vẻ hưng phấn: "Anh không thích em nói như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-dich-tinh-yeu/267948/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.