Lesley và Isabella cuối cùng cũng đồng ý sau sự thuyết phục chân thành của Belkart Benmarck. Hai đứa trẻ nắm tay nhau và chậm rãi bước qua lỗ hổng trên rào chắn sương mù.
Pháp sư trung niên lặng người dõi theo bóng lưng của hai người phía trước. Bọn trẻ mỉm cười với nhau một cách vui vẻ, dù vậy, thi thoảng chúng lại quay đầu nhìn Belkart Benmarck như thể vẫn đang chờ đợi ông ta thực hiện lời hứa.
"Cứ yên tâm."
Belkart Benmarck vẫy tay với bọn trẻ, bảo chúng đừng lo lắng.
Lesley và Isabella thấy vậy mới gật đầu, chẳng mấy chốc, chúng bước nhanh hơn và vượt qua hàng rào sương mù.
Ngay khoảnh khắc bước qua rào chắn, tiếng bước chân phía trước chợt biến mất. Khoảng cách tuy không xa nhưng sự biến mất của âm thanh lại mang đến cho Belkart Benmarck một cảm giác xa xăm khó tả.
Một khung cảnh kỳ lạ chồng chéo lên tầm nhìn của Belkart Benmarck khiến ông ta không phân rõ đâu là thật, đâu là giả.
Hai đứa trẻ đột nhiên trở thành người lớn. Bọn họ mỉm cười hạnh phúc, nắm tay nhau bước về phía ánh sáng. Cuối cùng, bọn họ cũng đã được giải thoát.
Belkart Benmarck đột nhiên ho dữ dội. Máu chảy ồ ạt từ khóe miệng ông ta.
Belkart Benmarck loạng choạng dựa vào một thân cây lớn và ngồi xuống. Cơ thể của ông ta đã sớm đạt đến giới hạn chịu đựng, ông ta khó nhọc thở từng hơi, yên lặng chờ đợi cái chết của chính mình.
Rudger lặng lẽ đứng cạnh Belkart Benmarck.
Không ai lên tiếng.
Một cơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-su-gian-diep-sayren/2961772/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.