Thẩm Tuyển Ý đi xuống lầu, ngồi trên ghế đá dưới phòng thí nghiệm một hồi.Vào đêm, ghế đá thực lạnh, còn mang theo một tầng hơi nước, thấm tầng sương lạnh giống như tâm người, cậu cúi đầu nhìn tay mình xuất thần, duỗi lưỡi liếm miệng vết thương ngoài miệng.Da môi non mịn, cầm máu cũng mau, đã không chảy máu, một tầng vết máu đóng thành vảy mỏng, thoáng liếm một cái sẽ rách, lại chảy máu lần nữa.Mùi tin tức tố còn chưa tiêu tán hết, ẩn ẩn vây quanh bên người, tiếng côn trùng kêu vang đều thấp xuống, ô ô nuốt nuốt.Hình ảnh cuối cùng Phó Thanh Sơ con mắt hồng hồng chỉ vào cửa cầu thang còn ở trong đầu Thẩm Tuyển Ý, một lần lại một lần mà lập lại, cậu chán ghét Thẩm Khai Vân, lại bất tri bất giác trở thành một Thẩm Khai Vân khác.Thẩm Tuyển Ý bực bội gãi gãi tóc, muốn uống rượu muốn hút thuốc muốn đánh nhau, tin tức tố cả người ức chế không được làm cậu theo bản năng muốn chảy máu, tựa như chỉ có như vậy mới có thể trấn an dị thú đang xao động trong lòng.Trước kia Thẩm Tuyển Ý chưa từng yêu ai, tất cả chỉ có hận, Phó Thanh Sơ nói cậu không phân rõ cái gì là thích cái gì là hứng thú, Thẩm Tuyển Ý cảm thấy có khả năng mình thật sự không phân rõ dục vọng chiếm hữu cùng thích.Thẩm Tuyển Ý cứu người chính là tùy tay, lúc đó Phó Thanh Sơ cùng Thẩm Phong cũng không có khác nhau gì, đều là kẻ yếu.Sau đó, cậu bắt đầu theo đuổi Hứa Dịch, không thể tránh khỏi chú ý tới giáo sư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-su-muon-thuoc-uc-che-sao/21593/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.