19
Cả ngày hôm nay tôi và Giang Bạc Tự luôn trong bầu không khí lúng túng xấu hổ.
Tâm trạng không vui.
Sau khi tan học, tôi lại ngồi xổm chờ Chung Dịch Minh.
Vậy mà lần này hắn đã chuồn êm từ trước.
Không bị đập, tự nhiên cả người tôi đều thấy khó chịu.
Trên đường ra cổng trường, một nam sinh lớp 4 tốt bụng chỉ cho tôi: “Chị dâu, anh Minh ở con hẻm sau trường ấy!”
Tôi cũng không muốn tìm hiểu tại sao cậu ta lại gọi mình là chị dâu, nhấc chân liền chạy đi tìm Chung Dịch Minh.
Trong con hẻm.
Dưới ánh đèn mờ ảo, Chung Dịch Minh đang quay lưng về phía lối vào hẻm, đang gọi điện thoại, trong loa phát ra giọng nói của một người đàn ông trung niên, hình như là cha hắn.
“Gọi tao làm gì? Đang bận.”
“Ông già, làm hồ sơ chuyển trường cho tôi đi.”
“Được, nhưng sao tự nhiên lại muốn chuyển trường?”
Chung Dịch Minh thoáng im lặng.
“Tôi bị bắt nạt ở trường.”
Đầu bên kia điện thoại im lặng một lúc lâu.
“... Mày bắt nạt ai cơ?”
Chung Dịch Minh sụp đổ.
“Là tôi! Là tôi bị bắt nạt! Chuyện khó nói lắm, làm nhanh lên!”
Hắn bực bội cúp điện thoại, vừa quay đầu, vẻ mặt như thấy quỷ vậy: “Sao mày ám tao hoài vậy?”
Tôi lao tới, một hơi túm cổ áo hắn: “Mày làm sao? Muốn đi đâu hả?”
"Bà cố nội ơi, mày tha tao đi, coi như tao xin mày.”
“Không được! Để tao nói cho mày biết, mày không được đi đâu hết, mày đi đâu tao đuổi theo đến đó!”
Chung Dịch Minh nhịn rồi lại nhịn, cuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-thao-lanh-lung-vi-toi-ma-ghen-roi/1881125/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.