Edit: C12H22O11
Phòng ký túc xá của Vân Từ, sau 1 giờ sáng.
Cậu chàng thời thượng bưng tô mì nóng hổi ăn như chết đói mấy năm: "Cậu không ăn thật à?"
Cậu chàng thời thượng: "Đóng cửa lại rồi ăn, không có ai biết đâu."
Vân Từ ném hai gói mì được tặng cho bọn họ, đạp tay vịn leo lên giường trên: "Không đói."
Vừa dứt lời, Cậu chàng thời thượng nghe bụng Vân Từ kêu lên một tiếng.
Vân Từ im lặng kéo chăn lên, chỉ để lại ba chữ: "Tôi đói chết."
Cậu chàng thời thượng: "..."
Vân Từ chuẩn bị ngủ, nhưng đám cậu chàng thời thượng ăn hết một gói mì lại nấu tiếp một gói nữa, mùi mì tôm mãi không tan.
Mì tôm là của người nào đó tặng.
Điều này khiến khuôn mặt Ngu Tầm cứ lởn vởn trong đầu cậu.
Lăn qua lăn lại mãi không ngủ được, cậu định lấy nút tai, nhưng nhớ ra nút tai để ở giường dưới rồi.
Giường dưới do không ai ngủ nên giờ đã thành nơi để đồ đạc, chất đầy một đống thứ. Có bàn phím cơ dự phòng của thiếu niên nghiện game, có quần áo của cậu chàng thời thượng không cất vào tủ được, nói chung là chất đầy ắp.
Đến lúc mùi mì gói tan đi gần hết, Vân Từ cũng ngủ thiếp đi, đến tận khi cậu bị tiếng còi báo động đột ngột đánh thức: "Tít tít tít——!"
"Chuyện gì vậy?"
"Đi tập hợp à?"
"Không đúng, trời còn chưa sáng mà, hơn nữa đây không phải tiếng còi tập hợp, hình như là tiếng báo động gì đó."
"... Chẳng lẽ nhà trường đột xuất sắp xếp diễn tập chạy trốn?"
Cả phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giau-gio-moc-qua-hoang/1076708/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.