Mọi người trong phòng lục tục trở về.
Vương Tráng, chàng trai sành điệu và thích mua sắm nhất phòng 608 cầm túi đẩy cửa bước vào: "Anh em ơi, tôi mới đi mua sắm về đây."
"Cậu ta không đi mua sắm thì cũng đang trên đường đi mua sắm," Lưu Thanh cà khịa, "Tôi nghĩ cậu ta nên theo học ngành thời trang."
"..."
Vương Tráng: "Thật ra tôi cũng có ý định đó."
Đôi khi mọi người trong phòng cũng sẽ chia sẻ những tưởng tượng về tương lai của mình. Cậu ta tiếp tục nói: "Tôi không chắc mình có làm công việc đúng chuyên ngành hay không. Sau khi vào học tôi cảm thấy nó không phù hợp với mình lắm, nhưng nói về những điều này bây giờ còn quá sớm, nghĩ nhiều dễ lo lắng."
Mọi người tán gẫu vài câu, tất cả đều đang trò chuyện, hai người nào đó không tham gia vào càng trở nên nổi bật.
Vương Tráng kéo một chiếc ghế ngồi xuống thuận miệng hỏi: "Hai người các cậu cứ là lạ."
Thực ra khi nói câu này bản thân cậu ta cũng không để ý, chỉ cảm thấy hôm nay hai người này rất im lặng. Anh Từ của cậu ta im lặng đến mức đỏ bừng cả mặt, còn anh Ngu ngồi bên cạnh cũng chống cằm, cúi đầu xuống một chút né tránh ánh mắt của những người khác.
Ngu Tầm hơi ngẩng đầu lên: "Lạ gì?"
Vương Tráng: "Lạ..."
Ngu Tầm: "Lạ là vì chăm chỉ học tập, bận làm bài tập."
Ánh mắt của Vương Tráng lia đến giáo trình trước mặt hắn và Vân Từ, là sinh viên Luật, cậu ta lên tiếng cho lượng bài tập ngày hôm nay: "Thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giau-gio-moc-qua-hoang/1076790/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.