Sảnh ký túc xá trường. Cao Bình Dương vừa nghe thông báo đã vội chạy đến, đang gầm lên:
"Cái tủ lạnh to đùng này là của ai mua? Muốn cho cả phòng nổ tung hay sao? Không đúng, cái tủ lạnh này lôi vào đây bằng cách nào???"
Lý Ngôn làm trưởng phòng bị Cao Bình Dương túm cổ áo, lắp bắp giải thích: "... Bọn em cho vào thùng giấy rồi mang vào."
Cao Bình Dương: "Quản lý ký túc xá không kiểm tra à?"
Lý Ngôn: "Em lừa bác ấy là bài tập môn chuyên ngành của khoa Điêu khắc, em làm một bức tượng Venus cụt tay, thạch cao dễ vỡ nên không tiện mở ra cho bác xem."
"..."
"Em học Điêu khắc?" Điều này không khớp với những gì Cao Bình Dương nhớ về Lý Ngôn.
Lý Ngôn: "Em đã nói là lừa rồi mà. Chuyên ngành của em tất nhiên cũng bịa ra."
"..."
Một khoảng lặng bao trùm.
Chỉ có Lưu Tử trong giây lát quên đi lập trường địch ta, không khỏi vỗ tay khen ngợi: "Đỉnh vãi, mày cũng lợi hại lắm."
Giữa cảnh hỗn loạn, Vân Từ nhận ra thiếu mất một người.
Ngu Tầm không có ở đây.
-
Con đường từ trường về nhà, Ngu Tầm đã đi qua quá nhiều lần.
Trước kia đoạn đường này bắt đầu từ cổng trường Tây Thành.
Bức tường sau Tây Thành có thể trèo qua, giờ nghỉ trưa sẽ có học sinh lẻn ra ngoài ăn cơm, cũng có đứa ra ngoài mua đồ, nhưng hắn không bao giờ trèo tường giờ giải lao như thế. Thời gian trèo tường của hắn phụ thuộc vào lúc nào nhận được điện thoại của bác gái hàng xóm hay của đồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giau-gio-moc-qua-hoang/527516/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.