Chu Liệu vừa hôn vừa nút nhẹ, ngay cả làn da không có màu máu của Tần Trạm cũng bị phủ lên một tầng đỏ ửng khó tả.
Chu Liệu giống như đang sám hối, đang chuộc tội cho những hành vi trong quá khứ của mình. Sau khi rời khỏi hầu khiết Tần Trạm, bờ môi cậu chuyển sang mỗi một vết thương trên gáy và xương quai xanh, mang theo hối hận và đau xót, như chiếc bút tẩy muốn che đậy quá khứ.
Nhưng cậu biết, vĩnh viễn không thể, trên người đối phương, mãi mãi khắc sâu dấu hiệu bạo lực của bản thân trong quá khứ, giống như những vết tích bị ngược đãi trước đó, chúng tố cáo nghiệp chướng rõ mồn một của bọn họ.
Hô hấp Tần Trạm dần trở nên nặng nề, nhưng biểu cảm trên gương mặt vẫn không thấy được biến hóa gì. Hắn túm lấy tóc người kia, để cậu dần rời khỏi vết thương trên xương quai xanh của mình, nơi đó bị hôn liếm đến ướt dính, trên vết bầm là nước bọt ánh lên bóng loáng, nhìn vừa ái muội vừa buồn nôn, nhưng Tần Trạm như không hề phản cảm.
Hắn dùng ngón tay lau đi nước bọt bên khóe miệng Chu Liệu, lúc ngón tay lướt qua, viên châu giữa môi Chu Liệu cũng bị ấn xuống, bờ môi hơi trắng bệch của đối phương phút chốc hồng hào trở lại, biến hóa trong khoảnh khắc này, chỉ nhìn thôi cũng đủ kích thích hoóc-môn trong thận nổi lên cuồn cuộn.
"Nếu đã muốn chuộc tội...."
"Vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gieo-gio-gat-bao-khon-tai/2169462/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.