Tư Ngôn Tang tức giận thật, nhưng không biết có phải như Lâm Tử Đồng nói không, tóm lại không cho Sở Vọng cơ hội gặp anh.
Ngay từ đầu Sở Vọng cho rằng anh chỉ giận cô, cho nên mới xuất hiện vào những lúc không có cô. Về sau mới phát hiện, không chỉ cô, mà toàn bộ biệt thự nhà họ Lâm, hay thậm chí bà Tư cũng đã mấy ngày rồi không gặp Ngôn Tang. Lúc này Sở Vọng mới ý thức được, anh thật sự “giận bản thân mình”.
Ngày Tiết Chân Chân đến nhà họ Lâm chơi, Lâm Doãn Yên đang dẫn nhóm người khiêng rương lớn rương nhỏ của mình vào phòng khách, kiểm tra xem còn thiếu đồ gì không. Tiết Chân Chân vừa lại gần vừa cười nói, “Lâm nhị tiểu thư muốn chuyển cả nhà đến Pháp à? Vậy thì đem luôn mấy thứ nồi niêu xoong chảo này đi luôn đi… Vì nghe nói người nước ngoài không ăn đồ nấu chín đâu.”
Bà Kiều với Kiều Mã Linh và hai phu nhân khác đang ngồi đánh bài, thấy cô đến thì nói, “Chân Chân, đừng đùa nghịch nữa. Cháu có nhiều cách, con bé lo lắng mấy hôm rồi, nhanh tới xem hộ nó có thiếu gì không.”
Kiều Mã Linh nói, “Thuốc vitamin Đức, thuốc say sóng, có thể phải đến cửa hiệu Tây mua một ít.”
Tiết Chân Chân mỉm cười, “Thế thì đem theo một bộ mạt chược đi – trên thuyền tẻ nhạt, vừa hay để cậu ta học đánh bài, sau này cũng có thể xã giao thay cậu Trịnh.”
Kiều Mã Linh cốc đầu cô nàng, nói, “Đừng có nói em ấy. Lần này về, cha em không nói gì về nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-dang-noi-dau/979803/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.