🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc dù không phải cả năm từ khóa đều trực tiếp nhắc đến tên cô, nhưng có thể nói từng cái một đều liên quan chặt chẽ đến cô.

Cô bấm vào từ khóa hot về Du Dực, bài có lượng tương tác cao nhất là chín bức ảnh chụp lén từ xa do fan của anh đăng.

Du Dực không phải nghệ sĩ, đương nhiên không có ê-kíp tạo hình chụp ảnh, nhưng lại có rất nhiều fan hâm mộ kiểu “trạm tỉ” như các minh tinh nổi tiếng.

Liên hoan phim lần này không cho phép người hâm mộ tụ tập quanh thảm đỏ, tất cả fan đến cổ vũ và chụp hình đều bị chặn lại bên kia đường, đối diện khách sạn. Vì vậy, các "trạm tỉ" chỉ có khoảng hai ba phút khi anh xuống xe và bước vào thảm đỏ để chụp hình.

Trong ảnh, Du Dực không nhìn vào máy ảnh tấm nào, hầu hết đều là góc nghiêng hoặc từ phía sau.

Xung quanh anh có không ít nghệ sĩ, nhưng Du Dực lại là người nổi bật nhất.

Thật thú vị, trước giờ khi ai đó chụp lén ngôi sao, người ta hay nói sẽ thấy rõ sự chênh lệch giữa minh tinh và người thường.

Nhưng Du Dực chỉ cần đứng đó, đã khiến những sao nam ăn mặc chỉn chu quanh anh trông chẳng khác gì người qua đường.

Thang Vị Hi bỗng nhiên không còn hứng thú xem fan của Du Dực nhận xét gì về mình nữa, cô lật từng tấm ảnh, chăm chú xem từng bức một.

Không đến mức tim đập loạn, nhưng lại cứ muốn nhìn mãi không thôi.

"Vị Vị, gần đến giờ rồi, chúng ta phải đi dự tiệc tối thôi."

Giai Giai tưởng cô vẫn còn đắm chìm trong mớ tin tức bát quái của mình, vội lên tiếng nhắc nhở.

Thang Vị Hi lập tức thoát khỏi "quảng trường sắc đẹp" của Du Dực , giả vờ bình tĩnh đưa điện thoại lại cho Giai Giai.

Cô đứng dậy khỏi ghế nằm, đi đến trước gương chỉnh lại váy áo.

“Cứ để họ nói đi, mục tiêu chính lần này đến liên hoan phim là tìm cơ hội bắt chuyện với đạo diễn Thẩm, còn mấy chuyện khác không quan trọng. Đạo diễn Thẩm chắc không rảnh mà đi lướt hot search đâu.”

Chiếc váy dạ tiệc stylist chuẩn bị cho cô là một chiếc váy đen phồng kiểu hoa nở, tóc được cột lỏng lẻo bằng một chiếc kẹp tóc hình ngôi sao đính đá, vài lọn tóc tự nhiên buông xuống trước trán, trông vừa tinh nghịch vừa thoải mái.

“Dù có lướt cũng không sao, Hoa ca chẳng hay nói còn hơn là không có ấn tượng gì sao?” Giai Giai dùng điện thoại chụp mấy tấm hình bắt khoảnh khắc của Thang Vị Hi, rồi bỏ điện thoại vào ví hộ cô, tự hào nói, “Đạo diễn Thẩm mà có ấn tượng với chị, nhất định sẽ để chị thử vai phim mới. Nếu chị làm nữ chính của đạo diễn Thẩm rồi, sau này có thể ‘đi ngang’ trong giới luôn đấy.”

Nữ chính à… nghe thì hơi xa vời một chút…

Thang Vị Hi rất biết thân biết phận.

“‘Đi ngang’ thì thôi đi, mình vẫn cứ từng bước mà đi.” Thang Vị Hi chắp tay thành khẩn cầu nguyện, “Đặt mục tiêu nhỏ trước, được đi thử vai là tốt rồi, rồi hãy mơ lớn hơn là có thể góp mặt trong phim. Nếu thực sự làm được nữ chính, tín nữ nguyện thay Lâm Giai Giai ăn chay mười ngày để tạ lễ.”

“Haha, không được đâu, em một ngày không ăn thịt là không chịu nổi.” Giai Giai cười phá lên phản đối, “Vị Vị, cậu không biết đâu, lúc đạo diễn hình ảnh lia ống kính đặc tả cậu, mấy người xung quanh mình đều ‘ồ’ lên. Đạo diễn Thẩm ngồi hàng ghế đầu, chắc chắn nhìn rõ hơn bọn họ luôn.”

Thang Vị Hi nghe xong, tâm trạng lập tức tốt hơn hẳn.

Cô chỉnh lại váy, xoay người trước gương một vòng để chắc chắn không có gì thiếu sót, cầm túi xách bước ra hội trường tiệc tối.

Buổi tiệc được tổ chức ở phòng yến tiệc tầng 25 của khách sạn, mang tên “Dạ tiệc dưới bầu trời sao”.

Thang Vị Hi bước ra khỏi thang máy, bên trong vang lên nhạc cổ điển du dương, các vị khách tụ tập thành nhóm nhỏ trò chuyện khẽ khàng, không khí rất dễ chịu.

Suốt ba năm từ khi vào nghề, cô luôn bận bịu công việc, có thời gian rảnh là lại về quê nghỉ ngơi, nên quan hệ trong giới hầu như chỉ dừng ở mức xã giao.

Vì vậy, cô chỉ cụng ly, chào hỏi vài câu với vài người, rồi ai nấy lại nhanh chóng tản đi.

Thang Vị Hi cầm ly champagne đi dạo một vòng quanh hội trường, đã chào hỏi kha khá nhưng vẫn không thấy bóng dáng đạo diễn Thẩm đâu.

Chẳng lẽ đạo diễn Thẩm không thích mấy nơi xã giao nhạt nhẽo như này?

Bên ngoài còn có khu hồ bơi vô cực, nhìn từ xa thấy cũng khá đông người, không biết liệu đạo diễn Thẩm có ở đó không.

Đã đến rồi thì ra xem thử cũng không mất gì, nhỡ đâu lại gặp.

Thang Vị Hi còn chưa kịp đến gần hồ bơi thì đã có người gọi cô với giọng rất thân thiết.

“Nhân vật nổi bật của đêm nay đến rồi đây, mấy người bạn mình đang nói là muốn làm quen với cậu đó, đi nào, để mình giới thiệu!”

Bỗng nhiên có một người từ đâu bước lên kéo Thang Vị Hi đi về phía bữa tiệc BBQ bên cạnh hồ bơi.

Người bước đến bắt chuyện là Lê Hạ Âm, diễn viên cùng công ty với Thang Vị Hi nhưng lại do quản lý khác dẫn dắt.

Lê Hạ Âm từng đóng vài phim truyền hình hot, đang cố gắng chuyển hướng sang điện ảnh. Trước đó cô ta từng muốn nhờ Thang Vị Hi giới thiệu với đoàn phim để xin một vai phụ, nhưng bị Hoa ca từ chối thẳng thừng. Từ đó cô ta ghi hận trong lòng, nhiều lần công kích Thang Vị Hi, khi thì bóng gió khi thì mỉa mai.

Dù là tiệc nhẹ ngoài trời, âm nhạc ở khu hồ bơi vẫn rất du dương. Không ai thực sự bơi lội, mọi người chỉ tụm năm tụm ba trò chuyện.

“Nhìn xem mình dẫn ai đến này!” Lê Hạ Âm cười rất khoa trương, nhưng trong giọng lại không có mấy thiện ý, “Giới thiệu với mọi người, đây chính là nhân vật hot search hôm nay – Thang Vị Hi.”

“Rất vinh hạnh.”

“Nghe danh đã lâu.”

Mấy trai xinh gái đẹp đứng bên hồ bơi quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt mỗi người mỗi khác. Ai cũng cười nhưng đều mang theo chút dò xét.

Thang Vị Hi vừa liếc đã thấy Mạnh Hân đứng ở chính giữa.

Phùng Kha Dị không có mặt.

Cô hơi ngạc nhiên. Sao Lê Hạ Âm lại đi chung với Mạnh Hân?

Chẳng lẽ kẻ thù của kẻ thù chính là bạn à?

Lê Hạ Âm thì dễ hiểu, nhưng sự thù địch của Mạnh Hân với cô thực sự rất vô lý.

Hay là Mạnh Hân tin lời đồn ngoài kia rằng cô đơn phương Phùng Kha Dị?

Cứu với........

“Cậu đến thật đúng lúc, tụi mình đang ‘tra khảo’ Mạnh Hân đây. Cô ấy và Phùng Kha Dị đã hẹn hò ba tháng mà không lộ ra chút tin tức nào.” Một nữ diễn viên bên cạnh Mạnh Hân lên tiếng. Thang Vị Hi không quen cô ta, nhưng thấy dáng người khá cao, chắc là người mẫu chuyển sang diễn xuất như Mạnh Hân, “Lúc cậu quay phim không nhận ra chút gì sao?”

Giọng cô ta hơi the thé, vừa nghe Thang Vị Hi đã không muốn đáp lại, nhưng cô ta vẫn lắm lời tiếp tục hỏi.

Thang Vị Hi đâu quen gì cô ta, sao lại nghĩ cô sẽ trả lời mấy câu hỏi bất lịch sự thế này?

“Đúng đó, lúc đó Phùng Kha Dị cũng ở Tây Bắc, hai người đang yêu nhau mà, cậu thực sự không biết chút gì sao?” Lê Hạ Âm đúng lúc thêm vào một câu.

“Không biết.”

Lê Hạ Âm cười tươi rói, nhưng giọng điệu đầy ẩn ý: “Vậy thì lạ đấy, với mối quan hệ giữa cậu và Phùng Kha Dị, không biết mới là lạ.”

Câu này vừa dứt, ánh mắt của những người xung quanh lập tức trở nên đầy hàm ý.

Không chỉ vậy, người ở gần hồ bơi cũng bắt đầu nhìn về phía bên này.

“Tôi và Phùng Kha Dị có quan hệ gì chứ?”

Thang Vị Hi trong lòng đã tức giận, nên giọng cũng tự nhiên lớn hơn.

Ngay lập tức, ánh mắt của mọi người xung quanh đều vì câu chuyện “bát quái” này mà trở nên rực cháy, thậm chí cô còn thấy có người giơ điện thoại lên lén quay video.

“Câu đó mà cậu cũng hỏi?” Lê Hạ Âm không ngờ Thang Vị Hi lại phản ứng mạnh như vậy, nhưng cô ta cũng chẳng sợ gì, chuyện Phùng Kha Dị không có tình ý với Thang Vị Hi vốn đã là chuyện ai cũng biết.

“Cái gì mà ‘câu đó mà cũng hỏi’? Ý cô là mấy tin đồn trên mạng nói tôi đơn phương Phùng Kha Dị ấy hả?”

Sau khi Thang Vị Hi nói xong, cô rõ ràng cảm nhận được những ánh mắt đổ dồn về phía mình càng lúc càng nóng rực.

Cư dân mạng thường tự nhận mình là "ăn dưa", nhưng họ không bao giờ tưởng tượng được rằng, những nghệ sĩ đối tượng mà họ hóng chuyện ấy, khi tự hóng chuyện của người khác cũng phấn khích và hóng hớt không kém.

Lê Hạ Âm câm nín.

Cô ta không ngờ Thang Vị Hi lại trả lời thẳng thắn đến vậy.

Nhưng điều cô ta càng không ngờ hơn là Thang Vị Hi còn chuẩn bị sẵn một câu tiếp theo đang chờ cô ta mắc câu.

“Các tài khoản marketing còn nói cô là người chuyển giới đấy, có thật không? Nếu cô thật sự là người chuyển giới vậy thì tôi đúng là đang đơn phương đấy.”

Người xung quanh đang hóng chuyện không nhịn được liền bật cười.

Lê Hạ Âm vốn trên người có tuyến lông phát triển hơn người khác, điều này vừa có lợi, lại vừa là điểm yếu. Lợi là mái tóc cô ta dày và bồng bềnh khiến ai cũng ghen tị, nhưng bất lợi là những vùng khác trên cơ thể thì phải chăm chỉ tẩy lông định kỳ.

Trước đây, từng có người đăng ảnh thời trung học của cô ta khi đó để tóc ngắn, mặc quần short trông chẳng khác nào tomboy, đặc biệt lộ rõ đôi chân đầy lông. Thế là các tài khoản marketing vin vào đó để đồn đại cô ta là người chuyển giới.

Dĩ nhiên đó là chuyện vớ vẩn, nhưng Lê Hạ Âm đã dám mang những lời đồn đoán vô căn cứ ra để mỉa mai Thang Vị Hi, thì đừng trách Thang Vị Hi khiến cô ta ê mặt ngay tại chỗ.

“Cô…” Lê Hạ Âm tức đến nỗi nghẹn lời, không thốt ra nổi một câu hoàn chỉnh, quay phắt người rời đi.

Rõ ràng chính cô ta là người chủ động kéo Thang Vị Hi tới chỗ Mạnh Hân để làm khó, không ngờ cuối cùng chính cô ta lại là người bẽ mặt rút lui.

Thang Vị Hi thì chẳng buồn cười nổi, cô tiếp tục nói với những người còn đang hóng chuyện xung quanh:

“Vào đoàn phim là để đóng phim, đạo diễn Nhiêu là người rất nghiêm khắc, ban ngày quay phim đều không cho dùng điện thoại, tôi lấy đâu ra thời gian quan tâm đến chuyện tình cảm của ai? Ai có chuyện gì thì đi hỏi người đó, hỏi tôi chỉ nhận được hai câu trả lời: một là không biết, hai là không quan tâm.”

Mạnh Hân uống một ngụm rượu vang, ánh mắt không mấy thiện cảm.

Thang Vị Hi biết câu vừa rồi khiến cô ta không hài lòng vì lời cô nói có hàm ý rằng đạo diễn Nhiêu nghiêm khắc như thế, còn Mạnh Hân lại vừa đóng phim vừa yêu đương, chẳng chú tâm gì vào công việc.

Nhưng cô chẳng cảm thấy phải áy náy gì. Mạnh Hân không phải thật sự vừa yêu vừa đóng phim sao?

Lúc còn ở Tây Bắc, cô và nam chính gần như có mặt cả ngày để quay, trong khi Mạnh Hân thì thường sau khi xong cảnh quay của mình là không thấy đâu nữa, mấy lần đạo diễn muốn quay bù cũng không tìm được người.

Kết hợp với thái độ vòng vo của Phùng Kha Dị khi bị hỏi, Thang Vị Hi gần như chắc chắn chuyện hôm nay hai người họ cùng sánh đôi trên thảm đỏ là chủ ý của Mạnh Hân.

Chỉ cần Phùng Kha Dị đứng bên cạnh, ánh đèn sân khấu lập tức đổ dồn về phía cô ta. Rõ ràng là cố tình muốn nổi bật, chẳng hề để tâm đến hình ảnh chung của đoàn làm phim.

Thông minh quá hóa dại, tuy Mạnh Hân được chút tiếng tăm nhất thời, nhưng trong lòng đạo diễn Nhiêu và chị Từ thì chắc chắn đã liệt cô ta vào danh sách đen, sau này đừng hòng được mời nữa.

“Về độ chuyên nghiệp thì ai qua mặt được Vị Hi chứ?” Mạnh Hân cố tình nói cạnh khóe, “Lúc chúng tôi quay phim, đạo diễn và chị Từ luôn khen cô ấy suốt.”

Cô người mẫu đứng cạnh bật cười, “Nói lời hay thì ai mà chả nói được. Nếu thật sự chuyên nghiệp như vậy thì lần này lễ trao giải cô ấy phải lên sân khấu nhận cúp rồi, chứ không phải ngồi dưới làm khán giả như chúng ta.”

“Tôi xin phép.” Thang Vị Hi chẳng buồn dây dưa thêm, cô đến tham dự dạ tiệc đâu phải để lãng phí thời gian đôi co với mấy người như thế.

“Chắc là không muốn nói chuyện với chúng ta, chỉ là mấy diễn viên tuyến dưới.” Có người buông lời mỉa mai.

Mạnh Hân đổ thêm dầu vào lửa: “Người có tham vọng lớn như Vị Hi chắc chắn chỉ muốn bắt chuyện với đạo diễn và nhà sản xuất thôi.”

“Phải đó, nam thần của cô ấy đã đổi từ Phùng Kha Dị sang Du Dực rồi.” Có người nhanh chóng hùa theo. “Tốc độ chuyển crush này nhanh hơn cả tên lửa.”

“Bám đủ độ hot từ lưu lượng, giờ lại tính chuyển sang ôm đùi đạo diễn nổi tiếng, ôm chặt vào nhé.”

Thang Vị Hi định phản bác, thì một giọng nam vô cùng êm tai vang lên đúng lúc:

“Vậy thì là vinh hạnh của tôi rồi.”

Giọng nói này…

Thang Vị Hi còn chưa kịp quay đầu lại, đã thấy vẻ mặt kinh ngạc đến ngớ ra của Mạnh Hân và nhóm bạn cô ta.

Cô quay phắt đầu, là Du Dực?!

Anh mặc bộ vest đen chỉn chu, một tay cầm ly rượu vang đỏ, một tay đút túi quần, tao nhã nâng ly với cô.

Thang Vị Hi nhất thời không nói nên lời, chỉ khẽ mỉm cười với anh.

Những người xung quanh vốn nghĩ chuyện Thang Vị Hi gọi Du Dực là nam thần trên thảm đỏ chỉ là một màn "tự biên tự diễn", ai ngờ hai người thật sự có quen biết!

Mà giọng điệu của Du Dực khi nãy rõ ràng là đang đứng ra bênh vực cho cô ấy…

Tuy mấy người xung quanh không nổi tiếng bằng Thang Vị Hi, nhưng vì cô không nắm giữ tài nguyên nào trong tay, họ không ngại châm chọc cô. Trong giới giải trí này, thứ nghệ sĩ cần nịnh bợ là đạo diễn, nhà sản xuất, nhà đầu tư, những người có quyền ra quyết định.

Họ dám đắc tội Thang Vị Hi, nhưng tuyệt đối không dám chọc vào Du Dực .

Cả đám bỗng nhìn nhau, không biết phải nói gì tiếp theo.

Còn Du Dực rõ ràng cũng chẳng hứng thú nói chuyện với họ, ánh mắt anh chỉ dừng lại trên người Thang Vị Hi.

Đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy Du Dực ở khoảng cách gần như thế.

Anh có vẻ còn cao hơn cả Phùng Kha Dị, đứng trước mặt cô mang đến cảm giác áp lực mạnh mẽ.

Nhưng ánh mắt anh không hề lạnh lùng hay kiêu ngạo, mà giống như một ly cocktail được điều chế bởi bartender thượng hạng, khiến người ta muốn tìm hiểu xem trong đó có bao nhiêu loại rượu ngon đang hòa quyện.

Bị anh nhìn như vậy, tim Thang Vị Hi đập loạn như nai con lạc đường.

“Đại diễn Du, anh tìm tôi có việc à?”

“Ừm.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.