Thang Vị Hi còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy tiếng cười của Du Dực.
“Cười gì vậy?”
“Vui thôi.”
Anh vui, thật ra Thang Vị Hi cũng thấy vui.
Nhưng vui vì điều gì thì cô lại không nói rõ được.
Chẳng lẽ là do hormone tiết ra quá nhiều, khiến cô cười đến… mất kiểm soát?
“Ngày mai mấy giờ em xong việc?”
“Tám giờ.”
“Anh có một ý tưởng.”
“Nếu là ý tưởng xấu thì đừng nói.” Thang Vị Hi giọng có chút nghênh ngang.
“Em về lúc tám giờ, còn phải chuẩn bị sân thượng, có phải mệt quá không?”
“Ý là đổi chỗ hẹn?”
Thang Vị Hi hơi do dự. Hai người vừa mới xác định mối quan hệ, bây giờ đã mời Du Dực đến nhà mình, có vẻ hơi nhanh.
Thôi thì mai đổi chỗ khác hẹn đi.
“Anh đến nhà em sớm một chút, dọn dẹp sân thượng luôn.”
Gì cơ? Anh muốn đến sớm?
Thang Vị Hi nghẹn lời.
Cứ tưởng anh sẽ nhường một bước, không ngờ lại tiến thêm một bước.
Ừm…
Giờ mà đưa mật mã cửa nhà ra thì đúng là nhanh quá rồi.
“Em bảo quản gia mở cửa giúp anh nhé?”
Quản gia ở khu nhà đúng là có thẻ phụ để mở cửa nhà cô. Nếu ăn tối trên sân thượng, bảo anh ấy vào chuẩn bị trước cũng không vấn đề gì.
“Được thôi.”
Vừa nói ra câu đó, Thang Vị Hi mới nhận ra mình bị Du Dực dắt mũi rồi.
Thôi thì bị dắt mũi cũng được, anh là vào để làm việc mà, cô cũng chẳng thiệt gì.
———-
Hôm sau Thang Vị Hi ngủ đến tận mười một giờ mới dậy.
Lúc ở trong làng, ngày nào chín
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-dem-hon-tia-nang-tham-thanh-li/2751511/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.