“Vừa ăn thử miếng sushi lươn này, ngon lắm, anh nếm thử không?”
Thang Vị Hi gắp một miếng sushi trước mặt, đưa đến bên miệng Du Dực.
Du Dực không ngờ Thang Vị Hi lại làm vậy, khựng lại một chút rồi mới ăn miếng sushi ấy.
Không khí bỗng trở nên kỳ lạ chỉ vì hành động nhỏ ấy.
Bốn mắt nhìn nhau, tình ý như đang dần dâng lên, cả Thang Vị Hi lẫn Du Dực đều đột nhiên không còn hứng thú ăn nữa.
Hai người không hẹn mà cùng buông đũa, nâng ly rượu lên.
Rượu là do Du Dực pha, ly của Thang Vị Hi vị rất nhạt, hương trái cây nồng nàn, chút cồn lẫn vào vừa vặn.
Cảm giác lâng lâng say nhẹ.
Thang Vị Hi đứng dậy, đi về phía ban công, không quay đầu lại mà nói:
“Phía này phong cảnh đẹp lắm, anh lại đây xem thử?”
Mấy năm nay giới giải trí phát triển nhanh chóng, Thang Vị Hi vào nghề đã ba năm, cũng tích góp được ít nhiều.
Lúc mua nhà, cô cũng từng xem qua mấy căn biệt thự đơn lập ở ngoại ô, riêng tư, môi trường tốt nhưng khi đứng trên ban công căn hộ này, cô đã lập tức quyết định chọn nơi đây.
Đứng trên ban công, có thể nhìn thấy muôn ánh đèn nơi phố thị, có thể thấy dòng sông Thanh uốn lượn chảy xuyên qua thành phố.
Khi Thang Vị Hi đang nhìn ngắm thành phố, Du Dực bước tới phía sau cô, từ sau lưng ôm lấy cô.
Anh cúi người, cằm đặt lên vai Thang Vị Hi.
“Nặng quá.” Thang Vị Hi than nhẹ, anh thật sự chẳng dùng chút sức nào, dồn hết lên người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-dem-hon-tia-nang-tham-thanh-li/2751512/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.