Sáu năm trước.
Tháng Tám là thời điểm nóng nhất trong năm ở vịnh Tiêu Quảng Đông. Cũng là thành phố xa hoa truỵ lạc này nằm ở miền Nam, mỗi khi đêm xuống, ánh đèn neon rực rỡ ở vùng vịnh phồn hoa này có thể chiếu sáng nửa vùng biển, khiến nó trở thành một viên minh châu ở vùng ven biển Đông.
Tại nhà ga trung tâm, đoàn tàu màu xanh lá đang chậm rãi tiến vào.
Hành khách từ khắp mọi miền tổ quốc bước ra từ cửa tàu, đặt chân bước vào mảnh đất của thành phố hàng đầu này.
Diệp Phục Thu vừa kéo hành lý ra khỏi cửa toa tàu đã lập tức bị cái nóng oi ả đẩy lùi.
Cô ngước nhìn tầng lầu cao vút của nhà ga, ánh nắng chiếu xuyên qua khiến cô bị chói không thể mở mắt.
Ở thành phố quê hương của cô dù mùa Hè có nóng đến đâu cũng chỉ giống như trò chơi trẻ con so với miền Bắc mà thôi. Mồ hôi rịn ra khiến tóc mai dính chặt vào hai bên thái dương, Diệp Phục Thu cảm thấy bản thân như con ngỗng trắng nhỏ nằm trong nồi hấp, sắp chín tới nơi.
Cô sợ nhất là nóng.
Sáu mươi phần trăm người xung quanh đều nói tiếng Quảng Đông, hơn nữa lại còn nói rất nhanh, đối với một người miền Bắc chính gốc chưa từng đến miền Nam mà nói, nghe vào tai còn lạ lẫm hơn cả tiếng Anh.
Diệp Phục Thu thầm thở dài trong lòng, mấy tập phim TVB cô tranh thủ xem sau kỳ thi tuyển sinh đại học đã hoàn toàn vô dụng.
Người đón tiếp gửi cho cô một tin nhắn wechat, Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tro-thuan-bach/2772865/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.