Cuối cùng Pat cũng tập hợp được với Kazama và Tưởng Kiêu. Căn cứ theo thông tin từ họ, có vẻ bức tường không khí giữa lớp thứ nhất và lớp thứ hai đang dao động nhưng vẫn chưa biến mất hoàn toàn. Ngoài ra, có một mảnh gương vỡ kỳ lạ rơi ra từ bức tường đó.
Tần Tri Luật cởi áo khoác ra, phủ lên thi thể Trần Niệm, lên tiếng trong kênh liên lạc: “Đừng tự ý hành động. Gửi tọa độ đi, chúng tôi sẽ tới đó.”
Ba người ra ngoài, Slade im lặng đi cuối cùng. Được nửa đường, An Ngung dừng bước, ngoảnh lại nhìn gã.
Tần Tri Luật bỗng gọi: “Slade.”
Slade đáp ngay: “Có tôi.”
Tần Tri Luật tiến tới, bình tĩnh nói: “Tôi hy vọng những Người Giữ Trật Tự đứng hạng cao trên Thang Trời có tố chất cơ bản khi đi làm nhiệm vụ. Khi tình huống phức tạp, đừng phân tâm vào việc đấu đá lẫn nhau, nhất là khi còn chưa hiểu rõ thực lực của nhau.”
Lời An Ngung định nói ra bị chặn lại, đến khi chuẩn bị mở miệng nói tiếp, cậu bị hắn đưa tay kéo lại, bắt buộc phải quay đầu, tiếp tục bước đi.
Tần Tri Luật nói tiếp: “Thực ra đối tượng giám sát của tôi không hiền lành lắm đâu. Khuyên cậu một câu, quản móng vuốt cho tốt.”
Slade cúi đầu, “Vâng.”
An Ngung chạm lên vùng mắt bị găng tay chạm vào hơi ngứa ngứa. Cậu nghĩ Tần Tri Luật đang hiểu lầm cậu rồi. Cậu quay lại chỉ vì muốn hỏi xin Slade ít đồ ăn. Dù sao thì Slade cũng đeo cả một ba lô vật tư lớn.
Cậu vẫn chưa quên lời dạy bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tuyet-doi-nguoi-ve-tieu-tieu/2762894/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.