Sau 0 giờ, bữa tiệc kết thúc, Chúc Đào kích động đến mức tổ chức thêm tiệc đêm. Thấy thế, Cider lập tức khui cả chục chai rượu mạnh, Triều Vũ thì ôm đàn guitar điện ra.
An Ngung hết hồn trước khung cảnh bùng nổ ấy.
Cậu nhặt đồ dưới đất, chạy vào thang máy theo trưởng quan.
Cửa thang máy đang đóng một lần nữa mở ra, Viêm và Lumen lần lượt bước vào.
Tần Tri Luật thuận miệng hỏi: “Không chơi cùng bọn họ à?”
“Đường Phong và Thâm Ngưỡng là bị ép ở lại, trong số các cấp cao chỉ có mỗi Cider tình nguyện chơi với đám nhóc con.” Viêm ngáp một cái, “Chậc, lại quên, cậu ta cũng là nhóc con.”
Lumen im lặng bấm nút chọn tầng, khi thu tay về chợt chạm nhẹ lên hai bên má.
Viêm liếc nhìn làn da ửng đỏ của anh ta, nói: “Giai đoạn diễn ra phản ứng đào thải trang bị mới gắn vào rất khó chịu. Cách giải quyết duy nhất là kéo căng các cơ xung quanh nhiều hơn, khiến tình trạng viêm bùng phát mạnh hẳn lên rồi sốt một đêm, bằng không, cậu sẽ bị triệu chứng viêm mãn tính hành hạ.”
Lumen như thể nghe không hiểu đề nghị của hắn, vẫn tiếp tục im lìm.
Đợi vài giây, Viêm đưa tay ấn nút mở cửa thang máy, “Muốn tham gia thì cứ nói một câu.”
Lumen chờ cửa thang máy chầm chậm mở ra hết mới đưa mắt nhìn phía trước, nói: “Không có hứng thú.”
Ánh mắt Viêm trầm xuống. Hắn yên lặng nhìn chằm chằm Lumen, một lúc lâu sau mới dời mắt, không nói điều gì.
Cửa thang máy một lần nữa đóng lại. An Ngung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tuyet-doi-nguoi-ve-tieu-tieu/2762916/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.