Đúng vào khoảnh khắc lãng mạn lúc 12 giờ đêm.
Bầu trời đêm bừng sáng bởi những chùm pháo hoa rực rỡ.
Ở khu ngoại ô này có hệ thống an toàn, ngồi đây ngẩng đầu lên là có thể thấy pháo hoa.
Đây là do Nhiếp Diễn Tắc muốn chiều lòng vợ mới cưới của mình, nên đã chọn khu vực ngoại ô có bảo đảm an toàn để bắn pháo hoa.
Nhiếp Diễn Tắc ôm vợ đứng dưới mái hiên, vợ anh chỉ tay về pháo hoa, cười vui vẻ, cảnh tượng thật ấm áp.
Chu Luật Trầm cúi xuống, nói với cô, “Họ mới kết hôn, anh ta muốn làm vợ mình vui.”
Thẩm Tĩnh ngả người trên ghế sofa, quay đầu hỏi anh, “Vậy em cũng may mắn nhờ thế mà được xem pháo hoa?”
Anh vẫn đứng sau cô, ngẩng đầu cùng cô ngắm pháo hoa.
“Em thích thứ đó sao?” Chu Luật Trầm khẽ cười, “Không thấy nhàm chán à?”
Làm sao mà nhàm chán được, mỗi khi ở Disneyland có màn trình diễn pháo hoa, chẳng phải mọi người vẫn chen chúc?
Thẩm Tĩnh cảm thấy Chu Luật Trầm không thể nào cảm nhận được sự lãng mạn của khoảnh khắc pháo hoa nở rộ chớp nhoáng.
Anh luôn thấy chúng tầm thường và nhạt nhẽo.
Chẳng có gì đáng giá để nhắc đến.
Nhìn những chùm pháo hoa rực rỡ ngập tràn bầu trời, Thẩm Tĩnh cảm thấy như trái tim mình cũng bừng sáng, trong đầu cô chợt hiện lên một câu: Ai có thể biết được nỗi đắm say của tôi dành cho anh ấy?
Đúng lúc này.
“Anh Trầm, qua đây xem giúp tôi.”
Có người gọi anh.
Chu Luật Trầm cúi người, khẽ nói vào vai phải của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gioi-han-si-me-thoi-kinh-kinh/2790557/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.