Thiên Kiếm Môn phía bắc một khu đồng cỏ.
Nơi đây bình thường chính là ngoại vi gần rừng rậm, chỗ này sơn môn hộ trận bạc nhược là giao giới với bên ngoài, bình thường hay được đệ tử tụ tập câu cá, nướng thịt uống rượu giải trí.
Lúc này có đủ mặt mọi người thậm chí là cả 2 đầu Huyền không tước
2 nàng Thượng Quan Tuyết, Thượng Quan Tuyết nhìn thấy Linh Linh, Minh Minh liền yêu thương chơi đùa mãi.
Ở đây Thiên lại bắc bếp nấu một nồi long nhục linh nhừ ngon thật ngon.
Tiểu Hắc, Tiểu Hồ Li chảy nước dãi lòng thòng chờ ăn, một đám người vừa nói chuyện rôm rả vừa ngóng nhìn nồi thịt.
Sương nhi ỷ ôi kể lể biết bao khổ cực trong thời gian vừa qua, trong lòng hận Âu Chánh Nam, hận Thiên Kiếm Môn đến tận xương tủy nhưng hận thì ít, sợ lại nhiều
"Thiên ca...muội muốn về nhà, nơi này nguy hiểm lại không có tương lai, lòng người quá hiểm ác...muội không muốn ở lại"
Thiên vỗ vai nàng an ủi
"Không phải còn có ta ở đây hay sao, ca không phải người tốt ah"
"Thiên ca...có huynh về rồi, muội yên tâm hơn nhưng mà lần sau, huynh không được đi như vậy nữa đâu"
"Uhm...ta biết rồi"
Thiên thả ra Tử Vong Ma Kiêu Hắc Vũ ra ngoài.
Long nhục này ẩn chứa long huyết rất có lợi với những sinh vật cấp thấp như nó.
Trái tim Ngũ Sát Ma Tâm của nó mang khí tức địa ngục nhưng lại có được lực luyện hóa cực cao có thể hấp thu dị lực lượng chuyển thành tự thân huyết mạch.
Trong thân thể nó lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gioi-than/837229/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.