🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bạc Dật Châu ngồi xuống bên cạnh giường, thuận tay kéo chăn lên cho cô.

Nhưng vô ích, cô chống tay trên giường để ngồi dậy một chút, góc nghiêng khiến tấm chăn dù kéo thế nào cũng trượt xuống, để lộ bờ vai với dây áo mảnh.

Bạc Dật Châu liếc nhìn góc chăn lại tuột khỏi vai cô, ánh mắt dừng lại giây lát rồi dời đi, lần này không cố kéo lại nữa.

Hướng Án ngủ kể từ khi trở về, mê man không biết mình đã ngủ bao lâu.

Bạc Dật Châu giơ tay, dùng mu bàn tay chạm vào trán cô, rồi xuống chạm nhẹ vào má cô, sau đó rút tay về: “Sốt cao nhất bao nhiêu độ?”

Hướng Án nhắm mắt, tựa đầu vào thành giường, giọng khàn đặc, yếu ớt: “Rạng sáng hôm qua, ba mươi tám độ rưỡi.”

Nói xong, cô mơ hồ cảm thấy tay phải lạnh đi, mới nhận ra Bạc Dật Châu vẫn luôn nắm tay cô.

Sau khi buông tay cô ra, anh xoay người kéo ngăn kéo đầu giường, lấy ra nhiệt kế, sau đó tiến lên, một tay đỡ gáy cô, tay kia đưa nhiệt kế đo nhiệt độ ở tai cô.

Khi anh cúi xuống gần, ống tay áo sơ mi anh chạm vào má cô, Hướng Án cảm thấy tầm nhìn của mình bị che khuất, cô chưa kịp chớp mắt, Bạc Dật Châu đã rời đi.

Anh ngồi trên mép giường, cúi đầu nhìn màn hình nhiệt kế: “Ba mươi tám độ hai.”

Hướng Án không quá quan tâm đến nhiệt độ của mình, dù sao chắc chắn là vẫn đang sốt, chưa khỏi. Cô gật đầu uể oải, túm chăn kéo lên định chui vào trong nằm xuống.

Bạc Dật Châu đặt nhiệt kế xuống, đỡ đầu cô để kéo gối cho tốt hơn, rồi hỏi: “Đã uống thuốc chưa?”

 

Hướng Án với nửa khuôn mặt chìm trong chăn, lẩm bẩm, lại gật đầu: “Lúc Ngô Tiêu ở đây đã bảo tôi uống rồi.”

Bạc Dật Châu cầm mấy hộp thuốc ở đầu giường cô, xem lần lượt, sau đó nhìn đồng hồ đeo tay: “Ngủ thêm một tiếng nữa, dậy ăn chút gì đó.

Chiều nay tôi ở nhà, không thoải mái thì nói với tôi.”

Nửa câu đầu Hướng Án không để ý nghe, nửa câu sau thì cô phản ứng sau hai giây, cố mở đôi mắt nặng trĩu: “Anh ở nhà chiều nay ư?”

Giọng cô khàn đặc: “Anh không đi công ty sao?” “Hôm nay là thứ bảy.” Bạc Dật Châu đáp.

Hướng Án sững người giây lát, nhớ ra hôm nay đúng là thứ bảy. Cô nhắm mắt lại co người vào trong chăn. Cô vừa tưởng Bạc Dật Châu ở lại đặc biệt vì cô.

Không ngờ chỉ vì hôm nay là thứ bảy.

Thấy cô nhắm mắt định ngủ tiếp, Bạc Dật Châu sắp xếp lại thuốc ở đầu giường cô, đứng dậy khỏi giường và ra khỏi phòng ngủ.

Bước ra ngoài, khi xoay tay đóng cửa lại, trong đầu anh chợt hiện lên hình ảnh tấm chăn tuột khỏi vai cô lúc nãy.

Váy ngủ màu xanh đậm,

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giua-mua-ha-co-tuyet-chau-phu-tieu-thap-tam/2778460/chuong-26.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Giữa Mùa Hạ Có Tuyết - Châu Phủ Tiểu Thập Tam
Chương 26
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.